Lean startup

Bài 11. Kể chuyện tinh gọn: Khi Lean Startup gặp marketing sản phẩm – dịch vụ


Trong marketing, người ta thường bắt đầu bằng câu hỏi “kể câu chuyện gì cho hay?”. Với tinh thần Lean Startup, tôi xin đổi thứ tự: “câu chuyện nào được kiểm chứng là chạm đúng điều khách hàng đang tìm?”. Khi đặt lại câu hỏi, cách làm cũng đổi khác: ta không còn viết “đại tự sự” về thương hiệu, mà thiết kế những thử nghiệm nhỏ với thông điệp, tình huống sử dụng, bằng chứng xã hội và lời mời hành động; đo lường phản hồi như một nhà nghiên cứu; rồi để dữ liệu dẫn ta đến câu chuyện đúng.

Tôi muốn kể bạn nghe ba mảnh ghép tạo nên “kể chuyện tinh gọn”: điểm chạm con người, con số biết nói và vòng lặp học hỏi. Ba mảnh này, khi xoay đúng nhịp, sẽ biến một câu chữ bình thường thành doanh thu thật—và quan trọng hơn, thành niềm tin bền bỉ.

Điểm chạm con người: câu chuyện bắt đầu từ khoảnh khắc có thật

Mọi câu chuyện sản phẩm – dịch vụ nên được neo vào một khoảnh khắc cụ thể: khách hàng đang ở đâu, trước mặt họ là gì, nỗi bực hay nỗi mong chờ xuất hiện như thế nào. Ở KisStartup, chúng tôi hay mở notebook ngay sau mỗi cuộc phỏng vấn để ghi lại câu nói “đắt giá” của khách. Có lần, một chủ homestay nói: “Em chỉ sợ khách bảo đẹp nhưng không giống ảnh.” Chúng tôi giữ nguyên câu ấy làm tiêu đề thử nghiệm cho trang đích gói dịch vụ nội thất thổ cẩm: “Đẹp như ảnh – và bền hơn ảnh.” Không phải là mỹ từ, mà là tiếng lòng.

Kể chuyện tinh gọn vì vậy không phải “nhuộm màu” cho sản phẩm; nó là trả lại nguyên mẫu đời thật cho câu chữ. Nếu khách nói “đỡ rối tay”, đừng vội sửa thành “tối ưu thao tác”; nếu khách thở phào vì “đỡ phải canh giờ thu tiền”, đừng đổi thành “cải thiện dòng tiền”. Giữ nguyên khí vị cuộc sống, rồi thêm vào đó một minh chứng nhỏ: ảnh trước–sau, hóa đơn đã thanh toán đúng hạn, đoạn video 12 giây quay thao tác thực. Câu chuyện trở nên có trọng lượng vì nó mang theo dấu vết của thực tại.

Con số biết nói: mỗi câu chữ phải mang theo một “đòn bẩy đo lường”

Một câu chuyện hay thường gợi cảm xúc. Một câu chuyện đúng còn phải chứng minh được hành vi thay đổi. Lean buộc ta gắn mọi mẩu nội dung với một mục tiêu duy nhất có thể đo: bấm nút đặt lịch, để lại số điện thoại, tải tài liệu, thêm vào giỏ, quay lại mua. Tôi thích cách những con số nhỏ dẫn đường.

Bạn có thể bắt đầu bằng việc viết hai phiên bản của cùng một câu chuyện: một bản nhấn vào nỗi đau (mất thời gian, mất cơ hội), một bản nhấn vào viễn cảnh mong muốn (nhẹ đầu, gọn gàng, được khen). Đưa chúng lên hai trang đích gần giống nhau, chỉ khác tiêu đề và đoạn mở, chia đều lưu lượng trong 48–72 giờ. Nếu bản “nỗi đau” cho tỉ lệ điền form 6,3% so với 3,8% của bản “viễn cảnh”, bạn có câu trả lời đầu tiên: khách hàng phản hồi mạnh hơn với cách nói gỡ rối thay vì mơ đẹp. Dừng lại ở đây vẫn chưa đủ; hãy xem thêm chất của chuyển đổi: cuộc gọi sau đó kéo dài bao nhiêu phút, có chốt lịch không, khách hỏi gì. Con số không thay thế được lắng nghe; nhưng nó giúp bạn ưu tiên những gì đáng lắng nghe.

Một số chỉ báo mỏng nhưng hữu ích để giữ câu chuyện gắn với hành vi: thời gian đọc đến 75% bài, tỉ lệ lưu – share so với like, phần trăm traffic trực tiếp sau 2 tuần kể từ khi câu chuyện phát hành (nếu tăng, có thể bạn đã chạm được “điểm ghi nhớ thương hiệu”), tỉ lệ chuyển đổi của người xem video đến giây thứ 10, số từ khóa thương hiệu được tìm sau một chiến dịch ngắn. Không cần quá nhiều bảng biểu; chỉ cần vài đường cong đủ rõ để ra quyết định.

Vòng lặp học hỏi: viết – đo – chỉnh – viết lại

Tôi thường ví mỗi câu chuyện như một MVP nội dung. Đừng đợi “phiên bản hoàn hảo”, hãy xử lý theo vòng lặp. Ngày 1, ta tung một mẩu chuyện 250 chữ về cách sản phẩm giải quyết “khoảnh khắc gây đau”. Ngày 3, dựa vào phản hồi, ta dựng một video quay thao tác thực sự, giữ nguyên câu nói “đắt giá” của khách, thêm phụ đề. Ngày 6, ta viết case ngắn 600 chữ có con số sau sử dụng. Mỗi vòng, ta chỉ thay một biến: tiêu đề, khung thời gian, lời mời hành động, hoặc bằng chứng xã hội. Việc thay từng biến một giúp ta biết chính xác đòn bẩy nào sinh hiệu quả, tránh “nâng cấp cả gói” rồi… không rút ra được gì.

Vòng lặp cũng nên diễn ra trên kênh phù hợp. Một câu chuyện “nghe–thấy” hợp với video ngắn; câu chuyện “trước–sau” hợp với carousel; câu chuyện “tính toán lợi ích” hợp với trang đích có bảng tiết kiệm. Khi một câu chuyện có dấu hiệu bắt nhịp—comment hỏi giá cụ thể, inbox xin mẫu, email trả lời lại—hãy gom nó vào tài sản dài hạn: đưa thành trang “Câu chuyện khách hàng”, tích hợp vào deck bán hàng, huấn luyện đội ngũ dùng đúng ngôn từ khách đã dùng.

Thực hành: dựng “khung chuyện tinh gọn” trong một buổi chiều

Giả sử bạn bán giải pháp quản lý thu – chi cho các homestay. Hãy bắt đầu bằng một người thật. Gọi điện, hỏi ba câu: “Lần gần nhất chị trễ thanh toán là khi nào?”, “Chị xử lý bằng cách nào?”, “Chị sợ nhất điều gì lặp lại?”. Ghi nguyên văn một câu khiến bạn bật dậy. Dùng chính câu ấy đặt ở đầu câu chuyện. Kế tiếp, mô tả tình huống sử dụng đúng 4–5 dòng, không nổ, không phóng đại. Sau đó, đưa bằng chứng tối thiểu: một ảnh chụp màn hình báo cáo đã đối soát, hoặc tin nhắn khách bảo “đỡ phải canh giờ thu tiền”. Cuối cùng, mời hành động nhỏ: “Đặt lịch xem thử 15 phút – chúng tôi dùng dữ liệu của chính chị.”

Nếu có thể, thêm một con số trước–sau trong 14 ngày: “Từ 7 khoản trễ còn 2 khoản; ngày thu tiền trung bình giảm từ 41 xuống 26.” Đừng vội nói “tiết kiệm 37% thời gian” nếu bạn chưa thật sự đo; hãy nói đúng như những gì đã đo, rồi hẹn 30 ngày sau quay lại cập nhật. Marketing khi ấy không còn là lời hứa; nó trở thành nhật ký cải thiện mà khách hàng được mời cùng viết tiếp.

Cân bằng câu chuyện và dữ liệu: đừng để số làm khô, cũng đừng để chữ làm trôi

Cái bẫy của người làm marketing là hoặc “đo bằng cảm giác”, hoặc “đo mọi thứ”. Lean dạy ta chọn ít chỉ số sống gắn chặt với mục tiêu kinh doanh. Nếu mục tiêu tháng này là mở mới 20 khách B2B, hãy theo dõi ba thứ: số cuộc hẹn từ câu chuyện, tỉ lệ hẹn–thành hợp đồng thử, tỉ lệ thử–thành hợp đồng 6 tháng. Đặt câu chuyện phục vụ ba tỉ lệ ấy: mở đầu để chốt hẹn, case ngắn để chốt thử, bảng ROI đơn giản để chốt hợp đồng. Lúc đó, số liệu không còn “khô”; nó trở thành nhịp tim của câu chữ.

Ngược lại, đừng để chữ làm trôi số. Nếu câu chuyện thành công trên mạng xã hội nhưng không xuất hiện trên CRM dưới dạng “cuộc hẹn”, hãy tự hỏi: chúng ta đã đặt lời mời hành động rõ ràng chưa? Khung thời gian có cụ thể không? Trang đặt lịch có dễ dùng trên điện thoại không? Một thay đổi nhỏ—chuyển từ “Liên hệ để biết thêm” sang “Đặt lịch 15 phút, xem báo cáo mẫu của chính bạn”—đôi khi đủ kéo con số lên.

Đạo đức của kể chuyện: trung thực, tôn trọng, và chống “tẩy tác động”

Câu chuyện hay nhất là câu chuyện thật. Nếu dùng dữ liệu của cộng đồng (nghệ nhân, nông dân, bệnh nhân…), hãy xin phép, giải thích mục đích, ghi nhận công lao, chia sẻ lợi ích. Nếu câu chuyện có tác động xã hội – môi trường, hãy tách output khỏi outcome: số lớp đào tạo không đồng nghĩa với thu nhập tăng; số cây trồng không đồng nghĩa với đa dạng sinh học phục hồi. Marketing có thể bay bổng, nhưng cánh của nó phải may bằng sợi chỉ trung thực.

Hai ví dụ ngắn: cùng một sản phẩm, hai nhịp kể

Ví dụ A – Nhịp “gỡ rối” (B2B):
 “Ba lần khách thanh toán trễ trong một tháng, chị Hoa bắt đầu sợ điện thoại. ‘Em ghét câu “chị ơi mai nhé”, mà mai mãi không thấy.’ Sau 14 ngày dùng bộ thu – chi tự động, 7 khoản trễ còn 2, thời gian thu tiền trung bình từ 41 xuống 26 ngày. Chị bảo: ‘Không còn phải canh giờ nhắn tin nhắc. Đến hẹn hệ thống nhắc hộ, em đỡ làm người xấu.’ Nếu bạn muốn xem báo cáo mẫu từ chính dữ liệu của mình, bấm nút đặt lịch 15 phút. Không cam kết gì ngoài việc bạn xem được bức tranh thật.”

Ví dụ B – Nhịp “viễn cảnh” (B2C):
 “Bạn Minh làm cà phê, vẫn bảo hạt nhà mình ‘đậm chất cao nguyên’ nhưng bán online cứ lửng lơ. ‘Em muốn khách uống xong muốn kể cho bạn nghe.’ Chúng tôi rủ Minh thử cách đơn giản: kể đúng khoảnh khắc rang mẻ đầu sáng sớm, giữ tiếng bật nắp, giữ tiếng cười. Bài đăng 58 giây, 42% người xem đến giây 30, đơn đặt thử tăng 2,1 lần so với tuần trước, 27% quay lại mua túi 500g trong 10 ngày. Minh nói: ‘Có lẽ em nên bớt nói triết lý và cho khách nghe mùi đời thật.’ Bạn có 90 phút rảnh không? Chúng ta dựng cùng nhau một câu chuyện 58 giây.”

Hai ví dụ cùng dựa trên một nguyên tắc: giọng thật, cảnh thật, số thật, lời mời nhỏ.

Đưa kể chuyện vào kỷ luật tổ chức: từ cảm hứng thành hệ thống

Khi đội ngũ bắt đầu thấy “kể chuyện tinh gọn” hữu ích, hãy biến nó thành nếp làm việc. Mỗi tuần, chọn một khoảnh khắc đời thật; mỗi tháng, chọn một chỉ số sống; mỗi quý, tổ chức một buổi “giải phẫu câu chữ” nhìn lại những gì đã chuyển đổi tốt nhất và vì sao. Lưu trữ các câu nói nguyên văn, ảnh chụp màn hình, video gốc trong một thư mục dùng chung; đặt tên tệp theo ngày – kênh – mục tiêu. Chỉ cần hai–ba tháng, bạn sẽ có một kho tư liệu nội bộ đủ giàu để đội sales, CSKH, sản phẩm cùng dùng chung một ngôn ngữ: ngôn ngữ của khách hàng.

Viết ít đi để bán được nhiều hơn

Kể chuyện tinh gọn không phải là viết ít chữ; nó là viết ít điều không cần thiết. Khi ta đặt con người vào trung tâm, để con số dẫn dắt, và kỷ luật vòng lặp giữ nhịp, marketing tự khắc bớt màu, bớt sáo, bớt phô. Khách hàng không cần nghe ta hoàn hảo; họ chỉ cần thấy ta hiểu họ, dám thử, dám đo, dám sửa. Câu chuyện khi ấy không còn là bức áp phích treo trên tường, mà là một cái bắt tay: ấm, gọn, và đáng tin.

Nếu có một bài tập bạn có thể làm ngay chiều nay, hãy gọi cho một khách cũ, xin phép ghi lại một câu nói về khoảnh khắc họ bực nhất—hoặc vui nhất—khi dùng sản phẩm. Viết 200 chữ quanh câu ấy, thêm một bằng chứng nhỏ, đặt lên trang đích với một lời mời hành động thật cụ thể. Ba ngày sau, mở số ra xem. Bạn sẽ thấy, đôi khi điều mình thiếu không phải là “ý tưởng lớn”, mà là hai con số nhỏ và một câu nói thật.

© Bản quyền thuộc về KisStartup. Mọi hình thức sao chép, trích dẫn hoặc sử dụng lại cần ghi rõ nguồn KisStartup

Tác giả: 
Nguyễn Đặng Tuấn Minh

Bài 9. Lean Startup trong tiếp cận nhà đầu tư – Học cách “gọi vốn tinh gọn” thay vì “xin tiền”


Nguyễn Đặng Tuấn Minh

Có một sự thật ít được nói đến: phần lớn các buổi pitching thất bại không phải vì ý tưởng tệ, mà vì thiếu chứng cứ học hỏi. Nhà đầu tư không mua bản vẽ; họ tài trợ cho việc học tập có kỷ luật. Lean Startup cho ta ngôn ngữ và nhịp điệu để biến việc gọi vốn thành một quá trình Build–Measure–Learn đúng nghĩa: xây một bước tiến nhỏ, đo bằng chỉ số “sống thật”, học ra quyết định vòng sau. Khi tiếp cận vốn theo cách này, bạn không đi “xin” tiền; bạn mời nhà đầu tư tham gia một vòng lặp tiến bộ đã vận hành.

Trong mười năm đồng hành, KisStartup chứng kiến đủ đầy hai mặt: những thương vụ mở khóa tăng trưởng đúng lúc – và những cơ hội vuột mất chỉ vì dữ liệu rỗng, tín hiệu nhiễu, hoặc kỳ vọng lệch pha. Bài viết này tổng hợp cách nhìn thực hành: nhà đầu tư kỳ vọng gì, startup thường sai ở đâu, và làm thế nào để gọi vốn tinh gọn – gọn trong giả định, gọn trong bằng chứng, gọn trong câu chuyện.

“Hôn nhân” nhà đầu tư – startup bắt đầu từ… tiến bộ

Ví von “chọn nhà đầu tư như chọn bạn đời” không chỉ là ẩn dụ vui. Hôn nhân vận hành nhờ lòng tin; niềm tin bền nhất lại được xây bằng hành vi lặp lại. Ở khởi nghiệp cũng vậy: các nhà đầu tư chuyên nghiệp hiếm khi yêu cầu giải pháp hoàn hảo; họ tìm quỹ đạo tiến bộ: hôm nay bạn đã hiểu thị trường hơn hôm qua như thế nào? Việc học ấy có lặp lại được không? Bạn có kỷ luật để tiếp tục khi giả định sai?

Nhìn từ phía họ, bốn trục suy xét thường xuyên xuất hiện – nhưng đừng coi chúng là checklist tĩnh, mà là bộ thấu kính để đọc vòng lặp học hỏi của bạn:

  • Thị trường: quy mô đủ lớn, nhu cầu đủ “đau”, cửa sổ thời điểm mở. Điều họ muốn thấy là minh chứng hành vi: tiền đặt cọc, thử trả phí, hợp đồng thử nghiệm, thư bày tỏ ràng buộc (LOI có điều khoản).
  • Đội ngũ: năng lực học nhanh, phân vai bù trừ, sự kiên định vừa đủ để không xoay trục tùy hứng, và khiêm tốn vừa đủ để sửa sai sớm.
  • Sản phẩm/Công nghệ: cái mới nằm ở đâu, khó bắt chước ở điểm nào, và quan trọng hơn: cái mới ấy đã chạm đúng nỗi đau nào trên thực địa.
  • Tài chính & mô hình: bạn kiếm tiền thế nào hôm nay, và sẽ kiếm khác đi ra sao khi mở rộng; những giả định nào đã được kiểm chứng bằng dữ liệu.

Nếu coi gọi vốn là “bán tương lai bằng bằng chứng hiện tại”, thì bằng chứng đáng giá nhất không phải slide bóng bẩy, mà là dấu vết của validated learning.

Ba sai lầm phổ biến mà chúng tôi thường gặp

1) “Kiểm chứng thị trường là việc của nhân viên”
Khảo sát thuê ngoài, vài chục cuộc phỏng vấn “cho có”, báo cáo dày đặc biểu đồ – nhưng người sáng lập chưa hề ngồi một giờ với khách thật. Hệ quả là mọi quyết định chiến lược dựa trên “tiếng vọng” của đội ngũ, không phải tiếng nói của khách hàng. Lean yêu cầu ngược lại: founder phải là người đầu tiên ôm dữ liệu thô. Bạn có thể giao phần chạy, nhưng không thể giao phần hiểu.

Gợi ý thực hành: dành ít nhất 20 cuộc trò chuyện sâu do chính founder dẫn dắt ở mỗi vòng giả định lớn (vấn đề, giải pháp, định giá, kênh). Mỗi cuộc nói chuyện cần có mốc thời gian, chi phí hiện tại, người ảnh hưởng quyết định, và một hành vi ràng buộc nhỏ sau phỏng vấn (đăng ký pilot, để lại thông tin thanh toán, đặt cọc hoàn lại). Không có “hành vi” thì dữ liệu vẫn là… ý kiến.

2) “Hơn 100 dữ liệu là đủ”
Số lượng phỏng vấn không tương đương độ sâu học hỏi. Chúng tôi gặp không ít bảng tính có “100 responses” nhưng toàn câu hỏi đóng, trả lời xã giao, không bộc lộ động lực thực. Nhà đầu tư đánh giá cao sự bão hòa insight chứ không phải đếm mẫu. Bão hòa xuất hiện khi câu trả lời bắt đầu lặp lại theo cụm khách hàng mục tiêu, và mỗi cụm gắn với một hàm ý hành động rõ ràng (đổi thông điệp, thay kênh, bóc tách gói, thay người trả tiền).

Gợi ý thực hành: thay vì khoe “100 surveys”, hãy chỉ ra 3 insight trọng yếu dẫn tới 3 lần ra quyết định3 thay đổi đo được (ví dụ: đổi CTA tăng tỉ lệ hoàn tất đăng ký từ 9% lên 17% trong 14 ngày tại kênh X; chuyển giá từ A sang B, tỷ lệ chốt trả phí pilot tăng gấp đôi; bỏ tính năng C, thời gian on-boarding giảm 30%).

3) “Không chuẩn bị traction như một câu chuyện học hỏi”
Traction không phải “doanh thu bao nhiêu”, mà là chuỗi bằng chứng cho thấy bạn đang tiến gần product–market fit. Nhiều đội chỉ mang đến vài con số tổng hợp (lượt tải, người dùng đăng ký) rồi dừng lại. Những con số ấy hiếm khi thuyết phục. Điều các nhà đầu tư muốn xem là bối cảnh: tỷ lệ quay lại theo cohort, thời gian chốt B2B, chi phí tạo khách hàng đầu tiên (CAC) ở quy mô pilot, tỷ lệ chuyển đổi qua từng bước funnel, mức sẵn lòng chi trả (WTP) sau khi được/ không được trải nghiệm tính năng trụ cột.

Gợi ý thực hành: kể traction như một đường truyện: “Tháng 1 chúng tôi xác thực vấn đề với 27 khách B2B; tháng 2 chạy 5 pilot trả phí; tháng 3 đóng hợp đồng đầu tiên 12 tháng giá 2.000 USD với điều khoản gia hạn; thời gian chốt từ 78 ngày xuống 49 ngày sau khi thay thông điệp ROI; NPS nhóm dùng tính năng X là 46; churn 90 ngày 3,8% vì [lý do], đã xử bằng [biện pháp].” Bất kỳ con số nào không kéo theo hành động kế tiếp đều là trang trí.

Gọi vốn “tinh gọn”: xây vòng lặp học hỏi – kiểm chứng – gọi vốn

Định nghĩa rõ giả định vòng gọi vốn

Tiền bạn cần là nhiên liệu của một thí nghiệm lớn, không phải tấm chăn ấm chống rét. Hãy nói rõ: với số tiền Y trong Z tháng, chúng tôi sẽ chứng minh ba điều A–B–C ở mức chuẩn nào (ví dụ: 20 hợp đồng B2B trả phí với giá tối thiểu 1.500 USD/năm; thời gian chốt < 60 ngày; CAC < 40% năm đầu LTV). Khi chuẩn rõ, ngưỡng rẽ nhánh cũng rõ: đạt – mở rộng; không đạt – cắt/đổi.

Đóng gói Data Room tinh gọn

Một data room nhẹ nhưng đủ dùng giúp nhà đầu tư thấy kỷ luật thông tin – dấu hiệu cực tốt về khả năng thực thi. Thực tế, 8–10 tài liệu là đủ cho vòng gọi vốn sớm:

  • One-pager & deck (vấn đề, giải pháp, thị trường, mô hình, đội ngũ, lộ trình gọi vốn).
  • Bảng traction theo thời gian với chú thích các “điểm xoay”: bạn đổi cái gì – vì sao – kết quả.
  • Tóm tắt phỏng vấn/insight khách hàng (trích nguyên văn 5–7 câu nói “đắt”).
  • Kế hoạch 12–18 tháng: mốc tiến bộ, ngân sách theo hạng mục, giả định chính, rủi ro & phương án giảm thiểu.
  • Bảng đơn vị kinh tế (đến mức độ biết mình chưa biết gì: giả định nào còn yếu, đang kiểm chứng bằng gì).
  • Term sheet khung (nhu cầu vốn, mục đích sử dụng, runway, mốc đủ điều kiện gọi vòng sau).

“Đầu tư cũng là học”: chọn nhà đầu tư như chọn đồng tác giả

Lean không khuyến khích “nhận tiền bằng mọi giá”. Một vòng vốn tốt nhất là vòng vốn có thêm trí tuệ. Thực hành đơn giản: đặt câu hỏi ngược. Bạn không ở thế “xin – cho”; bạn đang tìm người đồng hành. Những câu hỏi thẳng giúp tiết kiệm rất nhiều đau thương:

  • Anh/chị đầu tư tối đa bao nhiêu ở vòng này và vai trò kỳ vọng là gì?
  • Quy trình thẩm định kéo dài bao lâu, những mốc nào có thể gây dừng?
  • Ở danh mục hiện tại, đâu là ca thành công/thất bại gần nhất và bài học chính?
  • Thời hạn thoái vốn mong muốn? Mức tham gia vận hành đến đâu là “đẹp” với anh/chị?


Câu trả lời sẽ cho bạn thấy độ khớp kỳ vọng. Hôn nhân tốt bắt đầu từ thỏa thuận trung thực.

Cách kể chuyện khiến nhà đầu tư muốn “vào vòng lặp” của bạn

Đừng trình bày như một biên niên sử khô cứng. Hãy kể như hành trình điều tra:

  1. Chúng tôi tin X.
  2. Chúng tôi định nghĩa X bằng hành vi Y và đặt chuẩn Z.
  3. Chúng tôi thử theo cách A; kết quả lệch; nguyên nhân gốc rễ là B.
  4. Chúng tôi sửa C; đo lại; đường cong đổi hướng theo D.
  5. Giờ chúng tôi cần vốn để chứng minh E ở quy mô F trước khi bật G.

Nghe kỹ, bạn sẽ thấy câu chuyện ấy vừa thành thật, vừa có tay lái. Đó là điều tạo ra niềm tin.

Một lưu ý riêng cho thị trường Việt Nam

Chúng ta là quốc gia tiếp thu công nghệ nhanh, nhưng nhiều doanh nghiệp chậm xây kỷ luật dữ liệu. Khi bước vào gọi vốn, điểm yếu ấy lộ ra ngay: dữ liệu phân tán, thiếu định nghĩa thống nhất, thiếu chuỗi quyết định ràng buộc với dữ liệu. Sửa không khó, nhưng cần quyết tâm:

  • Thống nhất từ điển chỉ số nội bộ (định nghĩa active user, MQL/SQL, churn, MRR/ARR, CAC/LTV…).
  • Ánh xạ điểm chạm dữ liệu theo hành trình khách và gắn “trách nhiệm sở hữu” cho từng mắt xích.
  • Thiết kế bảng traction sống: mỗi tuần cập nhật 5–7 chỉ số then chốt kèm diễn giải nguyên nhân – hành động.
  • Lưu trữ nguyên văn tiếng nói khách hàng; vài đoạn thật đôi khi thuyết phục hơn cả trăm dòng số.

Nhà đầu tư không đòi hỏi bạn hoàn hảo; họ đòi hỏi bạn đang trở nên đúng hơn – có bằng chứng.

Gọi vốn cũng là một sản phẩm – và Lean là cách bạn “thiết kế” nó

Hãy coi quá trình gọi vốn như một “sản phẩm” bạn phải tìm fit với một phân khúc nhà đầu tư cụ thể. Bạn xác định chân dung “khách hàng” (ngành, khẩu vị rủi ro, tấm vé, thời hạn), thử các “kênh phân phối” (warm intro, demo day, cộng đồng thiên thần, quỹ chuyên ngành), định giá hợp lý cho giai đoạn (phản ánh rủi ro + tiềm năng, không phải “ước mơ”), đo “tỷ lệ chuyển đổi” qua từng bước (mở thư – đặt lịch – due diligence – term sheet – giải ngân), và học ở mỗi nút rơi.

Lean không khiến bạn cầm chắc vốn; Lean chỉ khiến bạn cầm chắc mình: biết mình đang học gì, đã học đến đâu, và cần học tiếp điều gì với nguồn lực mới. Khi bạn đi vào phòng họp với tâm thế đó, bất kỳ buổi pitching nào – được hay không – cũng trở thành một vòng lặp sinh lợi. Vì dù có tiền hay chưa, bạn vẫn bước ra với câu hỏi tốt hơnbằng chứng rõ hơn cho vòng kế tiếp.

Và đó mới là bản chất của khởi nghiệp tinh gọn: không xin phép để tiếp tục – mà học đủ để tiếp tục.

© Bản quyền thuộc về KisStartup. Mọi hình thức sao chép, trích dẫn hoặc sử dụng lại cần ghi rõ nguồn KisStartup

Tác giả: 
Nguyễn Đặng Tuấn Minh

Bài 7. Học hỏi từ thất bại – 10 năm KisStartup đồng hành cùng những “cú vấp nhỏ”

Nguyễn Đặng Tuấn Minh

Có một sự thật giản dị mà mỗi năm chúng tôi lại thấy rõ hơn: con đường của doanh nhân không trải trên hoa hồng; nó được lát bằng những câu hỏi hay, những dữ liệu đủ nghĩa, và rất nhiều cú vấp nhỏ có chủ đích. Khi bắt đầu đồng hành với các doanh nghiệp Việt một thập kỷ trước, chúng tôi cũng mang theo những lãng mạn phổ biến về đổi mới: ý tưởng hay sẽ tự tìm thấy khách hàng của mình; bền bỉ là đủ. Thực tế dạy chúng tôi điều ngược lại: không có dữ liệu, không có học hỏi; không có học hỏi, bền bỉ chỉ làm sâu thêm sai lầm.

Nhìn lại mười năm ấy, điều đáng kể nhất không phải số chương trình, số workshop hay số dự án “thành công”, mà là những lúc ta dừng lại đúng lúc, thu nhỏ phạm vi thử nghiệm, thay đổi câu hỏi, và tìm lại bản đồ bằng những mẩu dữ liệu nhỏ nhoi nhưng đúng chỗ. Đó là những “thất bại tinh gọn”: thất bại sớm hơn, nhỏ hơn, có ghi chép và hướng về phía trước.

Tại sao dữ liệu – đặc biệt là dữ liệu định tính – lại quyết định?

Trong thế giới khởi nghiệp, người ta thường nói nhiều về số: lượt cài, tỷ lệ chuyển đổi, doanh thu lặp lại. Những con số ấy quan trọng, nhưng chúng trả lời “cái gì”, không trả lời “vì sao”. Mỗi khi một đường cong không đi theo hướng mong muốn, doanh nghiệp hoặc tăng ngân sách, hoặc thay đổi kênh. Rất ít đội ngồi xuống với người dùng, hỏi thật chậm, lắng nghe không cắt ngang, và viết lại giả định của mình bằng tiếng nói đời thường.

Chúng tôi học được rằng dữ liệu định tính chuẩn mực không phải là vài dòng cảm nhận; nó là kỷ luật. Kỷ luật trong cách đặt câu hỏi không ám thị. Kỷ luật trong cách ghi chép nguyên văn, phân tách “ý kiến” và “hành vi đã xảy ra”. Kỷ luật trong việc ra khỏi văn phòng đủ nhiều để nghe sự khác biệt giữa một khách hàng nói “tôi thích” và một khách hàng đã mở ví.

Nhiều chuyển trục quan trọng của các nhóm chúng tôi đồng hành khởi nguồn không phải từ dashboard, mà từ một cuộc trò chuyện trực tiếp: an ủi một người mẹ bận rộn đang miêu tả bữa tối 12 phút; ngồi với một trưởng ban quản lý tòa nhà để nghe những bất tiện không ai nhìn thấy; gọi lại cho một khách hàng vừa rời bỏ để hỏi điều gì đã khiến họ rời đi. Những mảnh ghép ấy hiếm khi đẹp, nhưng chân thật. Và khi đủ nhiều, chúng dẫn lối cho con số.

Câu hỏi hay – và quyền năng của một câu hỏi mới

Không phải thất bại nào cũng đáng học. Chỉ những thất bại gắn với một câu hỏi rõ ràng mới để lại dấu chân tiến bộ. Sau hàng trăm phiên phỏng vấn, chúng tôi thấy mình bớt dần những câu hỏi “đẹp” nhưng vô dụng như “Anh/chị có thích ý tưởng này không?”. Thay vào đó, những câu hỏi về quá khứ đã xảy ra luôn giúp doanh nghiệp nhìn thấy bức tranh thật:

  • “Lần gần nhất anh/chị gặp vấn đề này là khi nào? Chuyện đó diễn ra thế nào?”
  • “Anh/chị đã giải quyết bằng cách nào? Tốn bao nhiêu thời gian/chi phí?”
  • “Vì sao anh/chị chọn cách đó? Ai là người anh/chị hỏi ý trước khi quyết?”
  • “Điểm tốt nhất và tệ nhất của giải pháp hiện tại là gì?”
  • “Nếu có một bản vá ‘tạm đủ tốt’ ngay ngày mai, nó cần làm đúng điều gì đầu tiên?”

Những câu hỏi này tránh dự báo tương lai (vốn dễ bị ảo tưởng), đi thẳng vào hành vi đã trả giá. Mỗi chi tiết nhỏ – một con số chi phí, một mốc thời gian, một người ảnh hưởng – đều là tín hiệu có thể hành động. Ta không còn “nghe để an ủi”, mà nghe để quyết định.

Khi một câu hỏi mới xuất hiện, mô hình kinh doanh cũng thường đổi: có lần, chỉ một câu “Ai thực sự trả tiền?” đã kéo cả đội rời khỏi giấc mơ B2C để bước vào con đường B2B khả thi hơn. Có lần khác, câu “Nếu chỉ bán thành phần mạnh nhất, khách chịu mua không?” mở ra dòng doanh thu hoàn toàn mới. Câu hỏi mới – thường là bước ngoặt lớn nhất.

Một khung nhỏ để giữ kỷ luật phỏng vấn

Chúng tôi giữ vài thói quen giản dị:

  • Luôn đi đôi: một người hỏi, một người ghi. Khi hỏi, đừng vừa nghe vừa gõ; ánh mắt bạn là tín hiệu tôn trọng.
  • Ghi nguyên văn: phân biệt lời khách – diễn giải của mình – giả định mới phát sinh. Một ý nghĩ lóe lên cũng phải ghi; những “tia chớp” ấy thường dẫn đến thí nghiệm kế tiếp.
  • Tránh người quen: sự nể nang làm méo dữ liệu.
  • Tránh câu hỏi đóngtránh hỏi về tương lai trừ khi kiểm chứng bằng một hành vi tức thì (đặt cọc, đăng ký, để lại thông tin thanh toán).
  • Ưu tiên phỏng vấn trực tiếp thay vì chỉ gửi khảo sát. Survey tiện, nhưng thường nông; một giờ mặt đối mặt có thể tiết kiệm hàng tháng sai hướng.

Những điều tưởng nhỏ ấy giúp dữ liệu định tính đủ độ tin để đi vào quyết định. Và khi dữ liệu đủ tin, thất bại đủ nhỏ.

Từ khám phá khách hàng tới triển khai – áp dụng hài hòa 4 bước của Steve Blank

Chúng tôi trân trọng mô hình bốn bước phát triển khách hàng của Steve Blank không phải như một giáo điều, mà như một nhịp thở:

  1. Customer Discovery – khám phá: đi phỏng vấn vấn đềgiải pháp hiện tại của khách hàng, viết lại giả định bằng tiếng của họ, dựng các thử nghiệm “đủ nghĩa – đủ giá trị – đủ thực dụng”.
  2. Customer Validation – thẩm định: đưa minh chứng có hành vi (đặt cọc, dùng thử trả phí, dùng lặp lại), đo lường bằng “kế toán đổi mới” thay vì chỉ số ảo.
  3. Customer Creation – tạo nhu cầu: mở máy tăng trưởng vừa phải, ưu tiên nhân rộng mẫu hành vi đã được chứng minh thay vì rải rộng kênh vì lo sợ bỏ lỡ.
  4. Company Building – xây tổ chức: biến các bài học thành quy trình, dữ liệu thành tri thức dùng lại, văn hóa thích ứng thành thói quen tuần.

Trong thực tế Việt Nam, bước 1 và 2 thường bị gộp vào một: doanh nghiệp vừa dò vấn đề, vừa vội chào hàng. Điều đó không sai nếu bạn có kỷ luật tách bạch: cái gì là học, cái gì là bán. Khi ranh giới mờ, dữ liệu “đẹp” sẽ đẩy bạn ra xa thực tế.

Những thất bại nhỏ đáng giá – và cách đặt tên cho chúng

Chúng tôi học cách đặt tên thất bại. “Hỏng MVP” không đủ. Phải gọi đúng: “chọn sai người trả tiền”, “nhầm độ ưu tiên của vấn đề”, “đo bằng chỉ số hư ảo”, “tung thông điệp không đi kèm giá trị tức thời”, “chọn thị trường quá bảo thủ cho sản phẩm cần giáo dục”, “đầu tư quá sớm vào tính năng không dẫn tới hành vi mục tiêu”. Khi thất bại được gọi tên chính xác, thí nghiệm kế tiếp trở nên rõ ràng.

Có những lần, bài học quý nhất là đóng dự án bằng dữ liệu. Đau nhưng thanh thản. Một đội trồng rau thành thị đã làm điều ấy sau khi tự kiểm chứng rằng lợi thế cạnh tranh không thể bảo hộ; thị trường đủ nhỏ; chi phí thời gian của người sáng lập không thể nhân rộng. Họ dừng lại sớm để… tiếp tục nhanh ở dự án khác. Thất bại ấy cứu họ.

Lean + dữ liệu: bài học về “đúng đủ”

Trong kỷ nguyên AI, dữ liệu “trông có vẻ” rẻ và nhiều. Cám dỗ là thu hết rồi tính sau. Chúng tôi chọn đúng đủ: chỉ thu thứ sẽ dùng; chỉ đo thứ dẫn tới quyết định. Mọi điểm đo đều gắn với một giả địnhmột ngưỡng rẽ nhánh. Còn dữ liệu định tính, chúng tôi coi như kim chỉ nam: mỗi tuần tổ chức một “giờ học” để đọc lại tiếng nói khách hàng, không phải để kể chuyện hay, mà để đổi hướng câu hỏi. Khi câu hỏi đổi, ưu tiên đổi; khi ưu tiên đổi, sản phẩm đổi.

Mẫu kịch bản “Khám phá khách hàng” (tinh gọn, thực dụng)

Bắt đầu bằng vấn đềgiải pháp đang dùng, không phải ý tưởng của bạn.

  • “Lần gần đây nhất anh/chị gặp vấn đề này là khi nào? Chuyện ấy nghiêm trọng đến mức nào?”
  • “Khi ấy anh/chị xử lý ra sao? Mất bao lâu? Chi phí tổng cộng là gì (tiền/thời gian/cảm xúc)?”
  • “Vì sao anh/chị chọn cách đó, thay vì [phương án khác]?”
  • “Anh/chị hỏi ai trước khi quyết? Ai có tiếng nói quyết định?”
  • “Điểm tốt nhất – tệ nhất của giải pháp hiện tại là gì?”
  • “Nếu mai có bản vá ‘tạm đủ tốt’, điều quan trọng nhất nó phải làm được là gì?”

Kết thúc bằng một hành động nhỏ có ràng buộc: để lại thông tin thanh toán, đặt cọc hoàn lại, đồng ý tham gia pilot tuần tới. Nếu họ không sẵn lòng trả một “giá rất nhỏ” hôm nay, đừng tự ru ngủ bằng lời hứa “để mai”.

Thử nghiệm thế nào để thất bại nhỏ mà học lớn?

Hãy để mỗi vòng thử có một câu hỏi, một tín hiệu, một quyết định. Ví dụ: “Nếu đưa gói dịch vụ phụ A vào quy trình hiện tại tại một điểm bán duy nhất trong 2 tuần, tỷ lệ quay lại 7 ngày có tăng ≥ 20% không?”. Nếu có, mở rộng thêm hai điểm; nếu không, dừng; nếu tăng nhẹ nhưng khách phàn nàn cùng một lý do, chỉnh một chi tiết và thử lại. Kỷ luật nhỏ này ngăn bạn sa vào thử đủ thứ và bối rối trước dữ liệu lẫn lộn.

Ở những thị trường “đa diện” (nhiều nhóm liên quan), đừng tìm “khách hàng đầu tiên” một cách mơ hồ; hãy tìm “mẫu nhân rộng đầu tiên”: một cụm có cùng điều kiện vận hành, cùng người ra quyết định, cùng lý do trả tiền. Bạn không cần toàn ngành; bạn cần một hòn đảo giống nhau để dựng cầu.

Một lời hứa nhỏ với những người đang mệt

Khi doanh nghiệp mỏi mệt, người ta thường cáo lỗi: “Thị trường khó”, “Nhân sự yếu”, “Vận xui”. Chúng ta có quyền mệt. Nhưng trước khi đổ lỗi, hãy tự hỏi mình đã hỏi đúng chưa. Rất nhiều lần, mệt mỏi đến từ việc ôm những câu hỏi sai quá lâu. Thay câu hỏi, năng lượng trở lại.

Thất bại không làm bạn xấu đi; im lặng trước thất bại mới làm bạn kém đi. Kể lại nó bằng dữ liệu, bằng những câu hỏi tốt hơn, bằng lòng khiêm tốn đủ để đổi niềm tin khi bằng chứng lên tiếng – đó là cách chúng ta đi tiếp.

Mười năm, chúng tôi cũng chỉ học được một điều: tình yêu dành cho khách hàng phải lớn hơn tình yêu dành cho sản phẩm. Và tình yêu đó không thể hiện bằng những khẩu hiệu; nó bộc lộ trong cách ta lắng nghe, cách ta ghi chép, cách ta dám dừng lại, dám đổi hướng, dám bắt đầu lại bằng một câu hỏi mới.

Khởi nghiệp tinh gọn không biến thất bại thành vinh quang; nó biến thất bại thành vật liệu để xây tri thức. Mỗi mảnh dữ liệu – số hay chữ – nếu đặt đúng chỗ, đều có thể trở thành viên gạch lát tiếp con đường. Con đường không cần thẳng. Chỉ cần đi tới. Và muốn đi tới, ta phải học được.

© Bản quyền thuộc về KisStartup. Mọi hình thức sao chép, trích dẫn hoặc sử dụng lại cần ghi rõ nguồn KisStartup

Tác giả: 
Nguyễn Đặng Tuấn Minh

Bài 6. Lean + AI = Lean 4.0 – Khởi nghiệp tinh gọn trong kỷ nguyên trí tuệ nhân tạo


Nguyễn Đặng Tuấn Minh

Nếu Lean Startup là “nghệ thuật học nhanh trong bất định”, thì AI là “động cơ tăng lực” cho nghệ thuật đó. Khi hai thứ gặp nhau, ta có Lean 4.0: vòng Build–Measure–Learn rút ngắn theo cấp số nhân, quyết định dựa trên dữ liệu dày hơn, và những giả định cốt lõi được phản biện theo thời gian thực. Nhưng cũng chính ở đây, bài toán đạo đức, trách nhiệm và tính trung thực nổi lên: học nhanh để làm gì, bằng dữ liệu nào, với tác động nào lên con người và môi trường?

Trong bài này, tôi đề xuất cách nhìn thực dụng: AI không thay Lean—AI làm cho Lean trở nên nghiêm túc hơn. Khả năng học từ thất bại của bạn chỉ tăng tốc khi bạn chủ động biến AI thành đồng minh phản biện, đặt nó vào đúng chỗ trong vòng học hỏi, và giữ kỷ luật đạo đức dữ liệu như một phần của “innovation accounting”.

Lean 4.0: từ vòng lặp sản phẩm sang vòng lặp nhận thức

Ở Lean cổ điển, ta xây MVP để “chạm” thị trường, đo phản hồi, rồi học ra điều đúng. Ở Lean 4.0, AI chen vào cả ba khâu:

  • Lúc Build, AI giúp phác thảo giải pháp nhanh đến mức ý tưởng hôm nay có thể thành demo có chức năng ngay cuối ngày. Copy và dán một landing page,  tự sinh nội dung mô tả, tạo hỗ trợ viên ảo cho kênh phản hồi—đó là cách một nhóm hai người có thể làm khối lượng công việc của một tổ 6–8 người trước đây.
  • Lúc Measure, AI giúp “đọc” dữ liệu thay vì “nhìn chằm chằm” vào nó: tự động phân loại phản hồi, phát hiện chủ đề nổi lên, gợi ý các phân đoạn khách hàng có hành vi khác biệt, báo động bất thường trong funnel. Đo lường không còn là việc cuốc bộ; nó trở thành bản dịch giữa hành vi thô và câu hỏi chiến lược.
  • Lúc Learn, AI có thể đóng vai “người phản biện nội bộ” — đặt câu hỏi ngược, dựng kịch bản “nếu–thì”, mô phỏng tác động khi thay đổi thông điệp, giá hay kênh. Nói cách khác, AI giúp bạn tập dượt thất bại trên bàn trước khi thất bại ngoài chợ.

Điều này không khiến con người thừa. Ngược lại: khi thao tác tay chân rẻ đi, chất lượng câu hỏi của đội ngũ mới là lợi thế cạnh tranh.

“Thất bại tinh gọn” + AI: học được nhiều hơn từ cùng một cú vấp

Nhìn lại các trường hợp điển hình mà chúng tôi từng phân tích trong chuỗi thất bại tinh gọn từ nhiều năm trước – Cyhome (B2B đa diện, chuyển trục thị trường), NemZone (từ nhà hàng sang bán về hộ gia đình), hay dự án tháp trồng rau (đóng dự án bằng dữ liệu) — bạn sẽ thấy một mẫu số chung: đi tìm sự thật hành vi nhanh hơn cái tôi sáng lập. Nếu có AI khi ấy, chúng ta có thể rút ngắn hành trình:

  • Với Cyhome, thay vì “tìm bằng chân” suốt nhiều tháng, một hệ thống AI có thể vẽ bản đồ stakeholder: diễn đàn cư dân, nhóm quản lý tòa nhà, nhà cung cấp dịch vụ; phân tích ngôn ngữ tự nhiên để chỉ ra điểm đau ưu tiên mỗi phía đang nói nhiều nhất. Kết quả là một MVP vị thế: thông điệp và bộ giá trị khác nhau cho cư dân, ban quản lý và nhà cung cấp—ra sân với xác suất trúng mạch cao hơn.
  • Với NemZone, AI có thể “đọc” bình luận, hộp thư, lịch đặt hàng để phát hiện sớm tín hiệu hộ gia đình: cụm từ “cho con”, “bữa sáng”, “nướng 12 phút” xuất hiện dày đặc. Thay vì tranh luận “thông điệp lành mạnh”, ta xoay sang tiện–nhanh–ăn được ngay trước khi đốt thêm tiền mở địa điểm.
  • Với tháp trồng rau, AI trợ giúp tra cứu sở hữu trí tuệ và so khớp sáng chế, giúp nhóm nhận ra độ mới kỹ thuật không đủ để bảo vệ. “Đau sớm”, nhưng đau rẻ: đóng dự án bằng bằng chứng, không bằng niềm tin.

Tất cả đều là “thất bại tinh gọn”: nhận biết sai lệch sớm, đóng vòng học nhanh, và điều chỉnh hướng đi bằng dữ liệu có ý nghĩa. AI chỉ làm cho nhịp điệu này dồn dập và rành mạch hơn.

AI như một “mentor phản biện” trong tổ chức

Ở cấp đội, AI có thể đóng ba vai:

Người soạn lời mở đầu: phác thảo bản mô tả vấn đề, đề xuất biến thể experiment, dựng sườn landing, soạn kịch bản phỏng vấn “không ám thị”. Điều quan trọng là đội hỏi đúng: giả định rủi ro nhất là gì; tín hiệu nào chứng minh được đủ để rẽ nhánh; giới hạn đạo đức của thí nghiệm nằm ở đâu.

Người phản biện: đưa ra counterfactuals (“nếu giả định A sai thì dữ liệu sẽ trông ra sao?”), mô phỏng red team cho thông điệp, dự báo rủi ro PR nếu mở rộng nhanh. Khi dùng AI để phản biện, đội buộc phải viết rõ “tiêu chuẩn thắng–thua” ngay từ đầu—đó chính là innovation accounting đi vào kỷ luật.

Người biên tập bài học: sau mỗi vòng, AI giúp tóm tắt nhật ký học, gắn tag cho giả định, liên kết bài học giữa các nhóm. Tri thức không còn chết trong file cá nhân; nó trở thành tài sản học tập có tìm kiếm được, nền móng cho tốc độ học tổ chức.

Điểm mấu chốt: con người quyết định câu hỏi và ngưỡng ra quyết định. AI chỉ khuếch đại.

Đạo đức, trách nhiệm và tính trung thực: “đi nhanh nhưng không lạc đường”

Ba vùng rủi ro mà chúng ta cần phải chỉ ra thẳng thắn:

Tính trung thực của thông tin. AI có thể “bịa có lý” (hallucination). Nếu đưa nội dung sinh bởi AI ra thị trường như sự thật, bạn có thể làm méo vòng học: đo cái người dùng phản ứng với một điều không tồn tại. Cách khắc phục là truy vết nguồn: mọi nội dung thử nghiệm gắn nhãn “mô phỏng/ý tưởng”, và mọi kết luận chỉ hợp lệ khi dựa trên hành vi thật (mua, dùng, trả tiền, quay lại).

Quyền riêng tư và đồng thuận dữ liệu. Lean 4.0 biến dữ liệu vận hành thành “dầu mỏ mới”; nhưng nếu không có đồng thuận minh bạch, bạn đang “khoan chui”. Áp dụng nguyên tắc data minimization (chỉ thu thứ bạn đo được pháp lý và thực sự dùng), ẩn danh hóa, và có cơ chế xóa dữ liệu khi người dùng yêu cầu. Học đúng—và học sạch.

Tác động môi trường. Huấn luyện/triển khai mô hình lớn ngốn năng lượng. “Tinh gọn” mà phung phí tài nguyên là nghịch lý. Với startup, ưu tiên mô hình nhỏ–vừa (SaaS/edge), suy luận có chừng mực, tắt/vô hiệu hóa tự động khi không cần, và đánh đổi độ chính xác–chi phí theo mục tiêu thí nghiệm. Đặt “dấu chân năng lượng” như một trường trong innovation accounting: học bao nhiêu với giá nào là đủ.

Tìm người chấp nhận sản phẩm đầu tiên là chưa đủ—AI giúp “vượt hố” thế nào?

B2B thường đòi người chấp nhận đầu tiên; nhưng dừng ở đó là mắc kẹt. AI giúp vượt qua “chasm” bằng hai cách:

  • Phân khúc siêu vi mô từ dữ liệu tương tác để phát hiện “cụm hành vi có thể nhân bản”. Thay vì nói “khối chung cư”, hãy nói “chung cư 300–500 căn, có ban quản trị tự chủ, tỷ lệ hộ 25–40 tuổi chiếm >40%, đang dùng app A/B”. Đó là mẫu nhân rộng chứ không phải “khách đầu tiên”.
  • Dự báo đường truyền miệng qua đồ thị quan hệ: ai trong cụm là “điểm phát tán”, điều kiện kích hoạt là gì, câu chuyện nào khiến họ kể tiếp. Bạn không còn “chúc may mắn” với referral; bạn thiết kế khả năng kể tiếp như một tính năng của mô hình.

Dẫu vậy, AI không thể thay cho độ tin. Ở B2B, bán được lần hai–ba mới là bằng chứng. AI chỉ giúp bạn đi đến lần hai–ba nhanh hơn (và rẻ hơn).

Lean 4.0 tại chỗ làm: nhịp học mới trong doanh nghiệp

Khi đưa AI vào doanh nghiệp theo tinh thần Lean, đừng bắt đầu bằng “áp dụng AI ở đâu”, mà bằng “câu hỏi học gì trong 30 ngày tới”. Từ câu hỏi, chọn công cụ; từ công cụ, tạo nhịp:

  • Thứ Hai học: AI tổng hợp tín hiệu khách hàng trong và ngoài doanh nghiệp tuần trước, đội đọc chung 15 phút, chốt 1 giả định đáng thử.
  • Thứ Năm thử: MVP vi mô lên sóng (biến thể thông điệp, cơ chế giá, kênh), AI đo thời gian thực, ghi log chuẩn.
  • Thứ Sáu phản tư: AI soạn bản tóm tắt, đội ra quyết định rẽ nhánh: tiếp tục, chỉnh, hay dừng. Học xong là thay đổi.

Lặp đủ 4–6 vòng, bạn sẽ thấy điều AI mang lại không phải “đường cong doanh thu thần kỳ” mà là đường cong học hỏi dựng đứng. Và chính đường cong này kéo đường cong doanh thu theo sau—đúng nhịp và ít lãng phí hơn.

Mini–playbook: MVP–AI có ý nghĩa (ít gạch đầu dòng, nhiều kỷ luật)

Một MVP–AI “ra sân” khi ba câu đã trả lời rõ ràng:

  1. Meaningful – Bạn đang kiểm chứng một giả định gì mà nếu sai, cả kế hoạch sẽ sụp? Tín hiệu nào là đủ để kết luận?
  2. Valuable – Người dùng nhận giá trị thật gì khi tham gia thí nghiệm (giảm thời gian, tăng tiện lợi, một lợi ích cảm xúc)? Không có giá trị, không có dữ liệu thật.
  3. Practical – Với nguồn lực hiện có, bạn có thể triển khai và đo trong ≤ 2 tuần không? Nếu không, thu nhỏ đến mức làm được ngay mà vẫn giữ vẹn nguyên câu hỏi.

Về đạo đức, hãy gài thêm ba “then cài”:

  • Minh bạch: gắn nhãn nội dung do AI tạo, không dàn dựng “chứng thực” giả.
  • Đồng thuận: nói rõ dữ liệu dùng để làm gì, giữ bao lâu, ai xem được; cung cấp quyền rút lại.
  • Dấu chân năng lượng: ghi lại chi phí suy luận/huấn luyện và cân nhắc giải pháp nhẹ trước nặng.

Khi ba câu và ba “then cài” đều thông, bạn có một MVP–AI đủ nghĩa – đủ giá trị – đủ thực dụng – đủ sạch để học.

Lean 4.0: giúp bạn đi nhanh, học sâu, và thành thật

Lean 4.0 không phải “Lean cộng thêm chatbot”. Nó là kỷ luật học hỏi được khuếch đại: câu hỏi sắc sảo hơn, thử nghiệm nhỏ hơn mà nhiều hơn, phản hồi dày hơn mà sạch hơn. AI giúp ta thất bại sớm hơn—và thông minh hơn: thay vì “đốt” tháng trời cho một giả định mơ hồ, ta dồn tâm trí vào vài câu hỏi lớn và dùng AI để soi chiếu mọi góc cạnh trước khi bước ra chợ.

Nhưng chính vì “đi nhanh”, ta càng cần thành thật: với dữ liệu, với khách hàng, với giới hạn đạo đức của mình, và với tác động môi trường của những gì ta triển khai. Lean dạy ta tiết kiệm lãng phí; trong kỷ nguyên AI, tiết kiệm lớn nhất không chỉ là tiền—mà là niềm tin.

“AI không làm bạn bớt thất bại. AI giúp mỗi thất bại trở nên đáng giá hơn.”
 — KisStartup, Lean 4.0 – Học nhanh trong bất định, học sạch trong kỷ nguyên máy học

© Bản quyền thuộc về KisStartup. Mọi hình thức sao chép, trích dẫn hoặc sử dụng lại cần ghi rõ nguồn KisStartup
 

Tác giả: 
Nguyễn Đặng Tuấn Minh

Bài 1. Lean Startup - Khởi nghiệp tinh gọn – Hành trình của một tư duy, không chỉ là phương pháp

 

 

Nguồn ảnh: https://steveblank.com/2015/05/06/build-measure-learn-throw-things-again...

Khi KisStartup bắt đầu lan tỏa phương pháp Khởi nghiệp tinh gọn (Lean Startup) tại Việt Nam năm 2015 sau chương trình Đối tác đổi mới sáng tạo Việt Nam Phần Lan- IPP2, hầu như chưa có ai nói đến MVP, validated learning, hay innovation accounting. Phần lớn các lớp học khởi nghiệp khi đó xoay quanh lập kế hoạch kinh doanh, và những con số được các nhà sáng lập đưa ra từ trực giác hơn là bằng chứng. Mười năm đã trôi qua, và nếu phải nói gọn về hành trình ấy, KisStartup chọn hai từ: “học cùng”. Chúng tôi không dạy startup cách “làm Lean” mà sống Lean cùng họ, cùng thử nghiệm, cùng thất bại, cùng học để thích ứng. Và chính trong quá trình đó, KisStartup cũng trở thành một “Lean organization” – tổ chức học hỏi không ngừng, vận hành tinh gọn, và không ngừng tiến hóa.

Lean Startup – Một tư duy về học hỏi và quản trị trong bất định

Cuốn The Lean Startup của Eric Ries ra đời từ chính những trải nghiệm khởi nghiệp thất bại của tác giả tại Thung lũng Silicon. Ries không viết về “bí quyết thành công”, mà về cách giảm rủi ro khi ta chưa biết điều gì đúng. Ông đặt nền móng cho khái niệm “quản trị sự không chắc chắn (management of uncertainty)” – một loại quản trị mà mục tiêu không phải là duy trì ổn định, mà là học nhanh để điều chỉnh nhanh.

Năm nguyên lý cốt lõi của Lean Startup – từ “Entrepreneurs are everywhere” cho đến “Innovation accounting” – đã trở thành kim chỉ nam cho thế hệ startup đầu tiên tại Việt Nam mà KisStartup đồng hành. Nhưng chúng tôi sớm nhận ra rằng, Lean chỉ thật sự có ý nghĩa khi nó được diễn giải lại cho phù hợp với điều kiện Việt Nam, nơi nguồn lực ít, dữ liệu thiếu, và sự kiên trì là tài sản quý nhất.

Với KisStartup, “Tinh gọn” không chỉ mang nghĩa kỹ thuật, mà còn là tư duy tiết kiệm và sử dụng thông minh mọi nguồn lực sẵn có: thời gian, tiền bạc, kiến thức, con người, và đặc biệt là lòng tin. Trong một đất nước mà phần lớn startup bắt đầu bằng khoản tiền tích cóp nhỏ, mượn bạn bè, hay từ vốn xoay vòng gia đình, “Lean” phải đồng nghĩa với “đủ để thử, không quá để vỡ”.

Lean vì thế trở thành triết lý thực hành, không phải khẩu hiệu. Nó nhắc chúng ta mỗi quyết định đều là một giả định cần được kiểm chứng, mỗi bước đi đều nên tạo ra dữ liệu, và mỗi thất bại đều là một bài học rẻ hơn so với thất bại lớn về sau.

KisStartup và lựa chọn “làm cùng” thay vì chỉ “dạy”

Khi bắt đầu, KisStartup nhận ra rằng, nếu chỉ dừng ở việc “giảng Lean”, thì Lean Startup rất dễ bị biến thành lý thuyết trên giấy – dễ hiểu, nhưng khó làm. Bởi Lean không phải là công cụ, mà là thói quen hành động: ra ngoài gặp khách hàng, đặt câu hỏi đúng, thử nghiệm nhỏ, và đo lường thực chất.

Thay vì tổ chức những khóa học “nói về Lean”, KisStartup chọn cách thiết kế các buổi làm việc Lean thật – nơi startup phải tự tìm insight khách hàng, lên giả định, tạo MVP và nhận phản hồi thật. Chúng tôi cùng họ đọc dữ liệu, phân tích tín hiệu, và nhiều lần chứng kiến “ánh sáng vỡ òa” khi một founder nhận ra: thứ họ nghĩ khách hàng muốn và thứ khách hàng thật sự cần là hai thế giới khác nhau.

Chính phương pháp “làm cùng” này đã khiến KisStartup khác biệt. Chúng tôi không đứng ở vị trí “người hướng dẫn” mà trở thành người học thứ hai, cùng startup đi qua từng vòng Build–Measure–Learn. Khi startup thử nghiệm sản phẩm, chúng tôi cũng thử nghiệm cách huấn luyện. Khi họ đo phản hồi khách hàng, chúng tôi đo chính hiệu quả của hoạt động hỗ trợ. Và khi họ thất bại, chúng tôi học cách thiết kế lại mô hình dịch vụ của mình.

Từ hàng trăm workshop, KisStartup dần hình thành các mô hình ươm tạo đầu tiên – những mô hình cũng trải qua chu trình Lean của riêng nó: thử nhỏ, đo hiệu quả, mở rộng nếu thành công, và “sunset” nếu không tạo được giá trị học hỏi. Chính nhờ tinh thần đó, KisStartup có thể tồn tại và phát triển trong 10 năm mà không bị “phình to” hay rơi vào vòng xoáy hành chính hóa thường thấy ở các tổ chức hỗ trợ đổi mới.

Những bài học từ thực tiễn – Khi Lean trở thành tấm gương soi chính mình

Sau một thập kỷ, KisStartup đã đồng hành với hàng trăm founder và tổ chức trong hành trình Lean của họ. Có những câu chuyện thành công khiến chúng tôi tự hào, nhưng cũng có nhiều câu chuyện chưa trọn vẹn mà chúng tôi vẫn trân trọng như những bài học xương máu. Qua 10 năm, KisStartup đã gặp đủ mọi kịch bản: startup háo hức, startup nản chí, startup thành công bất ngờ, và những mô hình tưởng khả thi lại sụp đổ nhanh chóng. 

Một startup công nghệ trong lĩnh vực du lịch, từng say mê hoàn thiện ứng dụng với đủ tính năng bản đồ, đặt chỗ, thanh toán, chỉ để rồi phát hiện ra khách hàng mục tiêu của họ – các homestay ở vùng núi – không hề có nhu cầu đó. Chính sau khi thử nghiệm “MVP không có app” – chỉ bằng một nhóm Zalo và Google Form – họ mới thật sự hiểu giá trị mà họ có thể mang lại. Bài học này trở thành ví dụ điển hình trong chương trình huấn luyện của KisStartup: MVP không phải là sản phẩm công nghệ, mà là sản phẩm học hỏi.

Ngược lại, cũng có những startup kiên trì thử nghiệm và thành công bất ngờ. Một đội ngũ sản xuất nông sản chế biến đã dùng Lean để xác định “mùi vị và quy cách đóng gói” được người tiêu dùng ưa chuộng nhất. Họ không đầu tư dây chuyền lớn ngay từ đầu, mà chạy thử từng mẻ nhỏ, đo lường phản hồi, rồi mở rộng. Sau hai năm, họ có sản phẩm được bán ở nhiều thị trường – không nhờ may mắn, mà nhờ kỷ luật học hỏi.

Nhưng chính từ những khác biệt đó, chúng tôi đúc kết được ba bài học cốt lõi:

  1. MVP không phải là sản phẩm kỹ thuật – mà là sản phẩm học hỏi. Nhiều startup ở Việt Nam từng mất hàng tháng để hoàn thiện tính năng, nhưng lại chưa từng hỏi khách hàng điều gì thực sự tạo giá trị. Lean giúp họ đảo ngược: thử nghiệm giá trị trước khi xây tính năng.
  2. Không đo, không học. Một số đội khởi nghiệp “chạy Lean” nhưng không thu thập dữ liệu định lượng – mọi quyết định vẫn dựa cảm giác. Chúng tôi học cách thiết lập “innovation accounting” tối thiểu: xác định rõ giả định – chỉ số – ngưỡng quyết định trước mỗi vòng thử nghiệm.
  3. Thất bại không đáng sợ, chỉ sợ không học. Những mô hình dừng lại sớm nhất lại để lại nhiều dữ liệu quý nhất – vì chúng cho thấy giả định nào không đúng, từ đó mở ra hướng đi mới.

“Không có thất bại, chỉ có vòng lặp chưa được hoàn tất.”
 (Ghi chú nội bộ KisStartup, 2019)

Từ những thành công và thất bại đó, KisStartup rút ra một nguyên lý giản dị: Lean không cứu được mọi startup, nhưng Lean giúp mọi startup biết tại sao mình thất bại. Và chỉ khi hiểu nguyên nhân, họ mới có thể đứng dậy đúng hướng.

Khi Lean gặp Design Thinking và Effectuation – “Tinh gọn có bản sắc Việt”

Trong suốt quá trình thực hành Lean, KisStartup nhận ra rằng không có một khuôn mẫu duy nhất cho đổi mới. Lean Startup rất mạnh trong giai đoạn thử nghiệm và đo lường, nhưng để hiểu sâu khách hàng và tạo ra giá trị thật sự, cần thêm Design Thinking – tư duy thiết kế – và để khởi đầu trong điều kiện thiếu thốn, cần cả Effectuation – tư duy khởi nghiệp hướng tới hiệu quả từ nguồn lực sẵn có.

Design Thinking: con người ở trung tâm của sự tinh gọn

Nếu Lean Startup trả lời câu hỏi “Làm thế nào để học nhanh nhất?”, thì Design Thinking giúp ta trả lời “Học điều gì từ con người?”.

Design Thinking bắt đầu từ sự đồng cảm (empathy) – lắng nghe sâu sắc những khó khăn, nhu cầu, động lực của con người – và từ đó hình thành ý tưởng, thử nghiệm giải pháp, rồi tiếp tục học từ phản hồi.
Khi kết hợp Lean với Design Thinking, KisStartup giúp startup không chỉ tạo sản phẩm “đúng thị trường”, mà còn “đúng người”. Ví dụ, trong các dự án du lịch cộng đồng ở Sơn La và Lào Cai, thay vì bắt đầu bằng câu hỏi “Làm thế nào để bán tour?”, chúng tôi hướng dẫn các nhóm địa phương bắt đầu từ câu hỏi “Du khách thật sự tìm kiếm điều gì khi đến bản của mình?”. Câu hỏi ấy mở ra một chuỗi quan sát, trò chuyện, thử nghiệm dịch vụ – và mỗi vòng Lean sau đó trở nên sâu sắc hơn, bởi mọi thí nghiệm đều dựa trên insight thật sự của con người.

Design Thinking vì thế không đối lập với Lean, mà bổ sung phần “cảm xúc” cho vòng học hỏi – để sản phẩm không chỉ tối ưu mà còn ý nghĩa.

Effectuation: tinh gọn từ nguồn lực sẵn có

Trong khi Design Thinking khởi đầu từ khách hàng, thì Effectuation – lý thuyết khởi nghiệp của giáo sư Saras Sarasvathy (Darden School, University of Virginia) – bắt đầu từ chính người khởi nghiệp. Thay vì đặt mục tiêu lớn rồi tìm cách huy động nguồn lực, Effectuation dạy chúng ta bắt đầu bằng những gì đang có: kiến thức, mối quan hệ, tài sản nhỏ, và niềm tin.

Khi KisStartup áp dụng Effectuation cùng Lean, chúng tôi nhận thấy sự “tinh gọn” đạt tới chiều sâu mới. Founder không còn lo “thiếu vốn”, mà tập trung vào “dưới tay mình đang có gì để bắt đầu vòng thử đầu tiên?”. Một founder ở miền núi bắt đầu sản xuất trà thảo mộc từ chính khu vườn gia đình. Không chờ gọi vốn, chị thử bán qua Facebook, ghi nhận phản hồi, điều chỉnh vị, bao bì, rồi mở rộng. Đó chính là Lean khởi nguồn từ Effectuation – học bằng hành động, trong giới hạn nguồn lực có thật, nhưng đầy sáng tạo.

Với KisStartup, tinh thần này đặc biệt phù hợp với Việt Nam: đừng đợi đủ mới bắt đầu – hãy bắt đầu để học và tìm ra cách đủ.

Khi AI tăng tốc Build–Measure–Learn

Năm 2025, AI đang làm thay đổi hoàn toàn nhịp điệu của Lean Startup. Nếu trước đây mỗi vòng Build–Measure–Learn kéo dài vài tuần, thì giờ đây AI giúp rút ngắn còn vài giờ hoặc vài ngày:

  • Build: Tạo nội dung, sản phẩm mẫu, kịch bản giả lập bằng công cụ AI và no-code.
  • Measure: Tự động thu thập hành vi người dùng, phân tích phản hồi theo thời gian thực.
  • Learn: AI gợi ý pivot, xác định insight ẩn trong dữ liệu nhỏ.

Nhờ vậy, startup – và cả KisStartup – có thể thử nghiệm nhanh hơn, sâu hơn và chính xác hơn. Nhưng dù công nghệ thay đổi, tinh thần Lean vẫn giữ nguyên: học hỏi thực chất, tránh “chỉ số ảo”, và ra quyết định dựa trên bằng chứng.

Lean trong chính KisStartup – tổ chức học hỏi của những người học cùng

Khi KisStartup giúp startup học Lean, chúng tôi cũng áp dụng Lean cho chính mình. Mỗi chương trình (như IDAP – chuyển đổi số bao trùm, GEVA – xuất khẩu xanh, hay DormLab – phòng thí nghiệm sinh viên) đều được xây dựng như một MVP tổ chức: bắt đầu nhỏ, có giả định, có cách đo lường, và có tiêu chí điều chỉnh.

Nếu chương trình mang lại giá trị học hỏi cho cả người tham gia và KisStartup, nó được mở rộng. Nếu không, nó được cải tiến hoặc kết thúc. Cách làm này giúp KisStartup giữ được độ linh hoạt của startup trong suốt 10 năm hoạt động, không rơi vào quán tính vận hành hay phụ thuộc vào một mô hình duy nhất.

Chính trong hành trình đó, KisStartup hiểu rằng tinh gọn không phải là giảm quy mô, mà là tối ưu ý nghĩa – làm ít hơn nhưng học được nhiều hơn, làm đúng hơn với con người, và tạo ra tác động lâu dài hơn.

MVP 2025 – Học từ hành động, không phải kế hoạch

Sau 10 năm thực hành, KisStartup đã phát triển khung MVP 2025 – phiên bản “tối thiểu nhưng có giá trị” của Lean Startup, phù hợp với thời đại AI và tự động hóa.
Ngày nay, một MVP không chỉ cần “tối giản” mà còn phải có ý nghĩa học hỏi rõ ràng. Một MVP tốt không phải sản phẩm rẻ nhất, mà là sản phẩm có thể tạo ra tín hiệu mạnh nhất từ thị trường với chi phí nhỏ nhất.
Chúng tôi thường hỏi các founder ba câu trước khi bắt đầu:

  1. Giả định nào bạn muốn kiểm chứng trước? Nếu bạn không biết mình đang kiểm chứng điều gì, bạn đang thử nghiệm vô nghĩa.
  2. Bạn sẽ đo lường điều đó như thế nào? Không có dữ liệu, không có học hỏi.
  3. Bạn sẽ học gì nếu kết quả không như mong đợi? Mỗi vòng Lean chỉ có giá trị khi có kế hoạch cho việc… thất bại.

Ngày nay, “MVP” không chỉ là “Minimal Viable Product” – mà là “Meaningful, Valuable & Practical”.
Dưới đây là khung kiểm tra KisStartup sử dụng khi làm việc với startup và thiết kế dịch vụ mới:

Tiêu chí Câu hỏi kiểm chứng Minh họa thực tế
Giả định cốt lõi Chúng ta đang kiểm chứng điều gì? (nhu cầu, mô hình giá, kênh phân phối?) “Khách hàng có sẵn sàng trả cho sản phẩm X?”
MVP học hỏi Phiên bản thử nghiệm có giúp thu thập dữ liệu thật không? Bán thử qua landing page thay vì đầu tư website.
Chỉ số đo lường Đã xác định rõ chỉ số quyết định pivot/persevere chưa? Số đơn thử >30 trong 2 tuần = tiếp tục.
Vòng học hỏi Có kế hoạch cải tiến sau mỗi vòng thử nghiệm không? Review kết quả hàng tuần, cập nhật canvas.
Insight thật sự Dữ liệu thu được giúp hiểu khách hàng sâu hơn chứ không chỉ “đếm lượt”?

Phân tích phản hồi để hiểu lý do tại sao không mua.

Khi startup trả lời được ba câu hỏi ấy, họ đã có trong tay MVP thật sự. Và khi họ duy trì vòng Build–Measure–Learn có kỷ luật, họ đang tạo ra nền tảng bền vững cho việc học hỏi – chứ không chỉ phát triển sản phẩm.

Tư duy tinh gọn không lỗi thời, chỉ đang tiến hóa

Sau mười năm, KisStartup nhận ra rằng: Lean Startup vẫn là một trong những tư duy mạnh mẽ nhất để đối mặt với sự không chắc chắn. Nhưng Lean không thể tồn tại một mình. Nó cần sự nhân bản của Design Thinking, cần sự linh hoạt của Effectuation, và cần sự thấu hiểu con người trong từng vòng học hỏi.

Tinh gọn – trong nghĩa sâu nhất – là sống với sự giới hạn nhưng không bị giới hạn, là khả năng học nhanh, thích ứng nhanh, và tạo giá trị lâu dài dù với nguồn lực nhỏ nhất.

Trong thời đại AI năm 2025, vòng Build–Measure–Learn có thể diễn ra trong vài giờ thay vì vài tháng. Nhưng tốc độ chỉ có ý nghĩa nếu đi cùng chiều sâu của học hỏi. Đó chính là điều KisStartup tiếp tục theo đuổi – không chỉ để giúp startup thành công, mà để xây dựng một hệ sinh thái học hỏi, thích ứng và bền vững, nơi mỗi thử nghiệm đều hướng về một mục tiêu lớn hơn: phát triển con người và doanh nghiệp trong thế giới đang đổi thay.

“Tinh gọn không có nghĩa là ít đi – mà là học nhanh hơn, thích ứng tốt hơn để tạo giá trị bền vững hơn.”
 — KisStartup, 10 năm nhìn lại

© Bản quyền thuộc về KisStartup. Mọi hình thức sao chép, trích dẫn hoặc sử dụng lại cần ghi rõ nguồn KisStartup
 

Tác giả: 
Nguyễn Đặng Tuấn Minh

Tư duy tinh gọn trong Đổi mới sáng tạo khu vực công: Câu chuyện từ Vương quốc Anh

20/09/2018 08:00 - Nguyễn Đặng Tuấn Minh

Lãng phí lớn nhất trong các loại lãng phí là những lãng phí mà chúng ta không nhận diện được. “The most dangerous kind of waste is the waste we do not recognize” – Shigeo Shingo


Cambridge là thành phố được đánh giá có ĐMST mạnh mẽ nhất ở Anh, với số lượng đơn xin cấp bằng sáng chế: 341 đơn đăng ký sáng chế trên 100.000 cư dân (so với 80 ở Oxford và 21 ở London). Nguồn: insider-london.co.uk

Từ khi sản xuất “tinh gọn” của Toyota ra đời, rất nhiều doanh nghiệp, tổ chức được truyền cảm hứng từ cách làm tinh gọn của họ. “Tinh gọn” trở thành một tư duy, một cách tiếp cận thú vị truyền cảm hứng cho Eric Ries phát triển khởi nghiệp tinh gọn “lean startup”, với 05 triết lý trong đó nhấn mạnh vòng lặp Xây dựng- Đo lường- Học hỏi (Build-Measure-Learn), học tập có kiểm chứng, xây dựng sản phẩm khả dụng với tính năng tối thiểu và kế toán đổi mới sáng tạo, tăng tốc độ và tiết kiệm các nguồn lực trở thành một khía cạnh mới của “tư duy tinh gọn”. Không chỉ khu vực doanh nghiệp cần đến tiếp cận này, mà khu vực công, vốn có những đặc thù về tính quan liêu và sự cồng kềnh của bộ máy trước áp lực phải cung cấp nhiều dịch vụ hơn, chất lượng tốt hơn với chi phí ít hơn, cũng nhận thấy cần thay đổi một cách tiết kiệm và linh hoạt. Vì vậy, việc tìm hiểu những ứng dụng của tư duy tinh gọn trong khu vực công là cần thiết để hình dung ra những hiệu quả và những thách thức sẽ gặp phải.

Năm 2006, một nghiên cứu do McKinsey phát hành được tiến hành bởi Nina Bhatia và John Drew về việc ứng dụng sản xuất tinh gọn trong khu vực công đã cho thấy những kết quả hết sức thú vị về cách tư duy tinh gọn đã giúp tạo ra hiệu quả, tiết kiệm chi phí như thế nào. Có một thực tế không thể phủ nhận rằng, nhu cầu từ cuộc sống ngày càng đòi hỏi các chính phủ và mọi cấp của chính quyền phải cung cấp những dịch vụ tốt hơn trong giáo dục, y tế, vận tải v.v. Tuy nhiên ngân sách hạn chế và sự nôn nóng sốt ruột của các cử tri muốn nhìn thấy những thay đổi đã tạo một sức ép lên các chính phủ, buộc các chính phủ phải tìm đến những phương án và cách làm mang tính đổi mới sáng tạo hơn. Đơn giản là từ việc sửa chữa các xe quân dụng cho đến xử lý các hồ sơ thuế v..v, cách tiếp cận tinh gọn đã chứng minh hiệu quả của mình không chỉ trong không chỉ giảm thiểu chi phí mà còn thể hiện ở một kết quả dễ thấy, đi ngược lại với quan niệm truyền thống rằng để gia tăng chất lượng dịch vụ thì phải gia tăng chi phí hoặc giả phải đánh đổi chất lượng dịch vụ để giảm thiểu chi phí.  

Quan sát một chặng đường hơn 10 năm đổi mới sáng tạo của khu vực công Vương quốc Anh qua một số lát cắt mang đậm tư duy tinh gọn, chúng ta nhận ra rằng, việc học hỏi tư duy và cách làm là quan trọng để dẫn đến những hoạt động hiệu quả hơn trong tương lai.

Người dân và doanh nghiệp là khách hàng

Việc triển khai vận hành ứng dụng tư duy tinh gọn được áp dụng trong Chính phủ Anh được thực hiện từ những điểm cơ bản như xử lý một số lượng lớn tài liệu cho đến gia tăng chất lượng dịch vụ khách hàng. Ở giai đoạn này, người dân và doanh nghiệp đã được đặt vào trung tâm như khách hàng để tiến hành những thay đổi mang tính căn bản. Theo đó, hiệu suất đạt được trong xử lý tài liệu đã tăng cấp 2 con số theo giờ và giảm tối thiểu thời gian chờ đợi cung cấp dịch vụ từ 40 ngày xuống còn 12 ngày. Tỷ lệ những tài liệu được xử lý đúng ngay lần đầu tăng 30%. Trong một cửa hàng sửa chữa xe quân dụng, áp dụng tư duy sản xuất tinh gọn đã tăng 44% khả năng sẵn có của các trang thiết bị, giảm 16% thời gian hoàn thiện việc sửa chữa v..v. Một thay đổi đáng kể khác chính là sự thay đổi trong cách thức phối hợp và làm việc. Các công chức trong hệ thống công vốn “độc lập tác chiến” từ trước trong việc cung cấp các dịch vụ giờ đây đã học cách làm việc cùng nhau theo nhóm, đảm bảo tính minh bạch trong từng bước của quy trình và việc phân bổ nguồn lực cũng hiệu quả hơn, công việc diễn ra trôi chảy hơn.

Tuy nhiên, cũng trong những thử nghiệm này, Chính phủ Anh cũng phải đối mặt với những thách thức về đảm bảo chất lượng dịch vụ và những giá trị mang lại cho khách hàng. Chính phủ gặp một thách thức khi bản thân các dịch vụ của họ luôn là độc quyền trên thị trường, khách hàng (vốn là những người dân, doanh nghiệp) không có sự lựa chọn và không thể chuyển sang đối thủ cạnh tranh ngay cả khi chất lượng dịch vụ kém. Để thay đổi điều này, Chính phủ Anh đã áp dụng cách tư duy rất linh hoạt để đảm bảo quyền lợi của người dân bằng cách cho phép người dân lựa chọn nơi cung cấp dịch vụ y tế, trợ cấp của chính phủ sẽ đi theo người dân chứ không phải đi theo các bên cung cấp dịch vụ.

Tuy vậy, sự linh hoạt vẫn chưa được thực hiện triệt để để đảm bảo thích ứng được với sự thay đổi nhu cầu của khách hàng tại các bên cung cấp dịch vụ công. Quá trình thích ứng đòi hỏi đặt khách hàng vào trung tâm hiệu quả hơn nữa và linh hoạt cao hơn nữa trong điều chỉnh dịch vụ.

Liên tục lấy ý kiến người dùng

Năm 2013, thay vì thuê ngoài các công ty công nghệ thông tin làm dịch vụ công với chi phí lớn, khó dùng, không thân thiện với người dân, Chính phủ Anh đã thuê một nhóm tư vấn độc lập và phát triển một nhóm dự án nội bộ thiết kế 25 dịch vụ công trực tuyến quan trọng sử dụng nguyên lý của khởi nghiệp tinh gọn và phương pháp phát triển linh hoạt (agile engineering) trong 400 ngày (McKitrick, 2016). Cách tiếp cận này giúp nhóm dự án thiết kế dịch vụ đặt người dùng vào trung tâm và liên tục lấy ý kiến người dùng để điều chỉnh theo hướng: đơn giản, dễ sử dụng, nhanh gọn và sẵn có khi cần. Lợi ích với chính phủ là tiết kiệm chi phí, giảm thiểu những kêu ca phàn nàn về chất lượng dịch vụ và những biểu mẫu dài lê thê và trên hết là gia tăng sự hài lòng của người dân. Tuy nhiên, quá trình triển khai nhóm dự án 3 bài học chính rút ra từ quá trình chuyển đổi này thay vì các mô hình hay công nghệ, thì lại chính là những thay đổi xoay quanh con người và tổ chức.

Thay đổi về tư duy của những con người triển khai dự án và của cả tổ chức về sự thay đổi. Chấp nhận thực tế là chính phủ không phải là người “biết tuốt” và những công chức hoàn toàn có thể yên tâm rằng, ngay cả khi mình không biết câu trả lời, họ cũng sẽ có những phương pháp để đạt được đến sự hiểu biết cần thiết. Những trải nghiệm của nhóm dự án qua việc thiết kế sản phẩm dịch vụ theo tư duy thiết kế, xây dựng sản phẩm mẫu thử đã chứng minh điều này. Vì vậy, khi ứng dụng những phương pháp mới, điều quan trọng nhất là trả lời câu hỏi tại sao chúng ta cần thay đổi và chấp nhận việc chúng ta không biết để tiến từng bước gần hơn với một giải pháp sát với nhu cầu người dùng.

Thay đổi về kỹ năng: Kỹ năng mới luôn khiến cả người dùng lẫn người triển khai dịch vụ bối rối và lo lắng. Chính vì vậy, nếu đòi hỏi những kỹ năng mới ngay lập tức để thích nghi với việc thiết kế dịch vụ mới sẽ khiến người triển khai mất tự tin và hoạt động kém hiệu quả. Việc xây dựng những khung kỹ năng chuẩn cho từng nhóm công việc mới sẽ đảm bảo sự tự tin của mỗi thành viên trong nhóm và sự phát triển đội nhóm đồng đều từng bước với những kỹ năng cần thiết cho yêu cầu công việc mới.

Thay đổi về văn hóa: sự thay đổi văn hóa tổ chức giống như nói ở trên, từ văn hóa làm việc đơn lẻ sang văn hóa làm việc nhóm, từ vốn là khu vực có vị thế độc quyền chấp nhận trở thành một tổ chức học hỏi, luôn lắng nghe và điều chỉnh là điều không đơn giản. Cách Chính phủ Anh làm là xây dựng một văn hóa “quản trị linh hoạt” tức là không chỉ dừng lại ở một dự án được phát triển theo hướng điều chỉnh linh hoạt, mà là quản trị linh hoạt một cách tổng thể. Theo đó, vai trò của người lãnh đạo không phải là ngồi kiểm tra xem mục công việc nào đã hoàn thành, mà bản chất là điều phối và tạo điều kiện thuận lợi cho những điều chỉnh linh hoạt đó được diễn ra suôn sẻ, gạt bỏ những cản trở trong quá trình hoạt động của nhóm. Thay vì là người “phán xét”, người đứng đầu sẽ là người “tạo điều kiện”

Một số lát cắt cho thấy những hiệu quả từ triển khai cách tiếp cận tinh gọn hoàn toàn khả thi nếu có sự chuẩn bị, bao gồm cả sự chuẩn bị cho những thách thức và chướng ngại vật có thể gặp phải. Mặt khác, tư duy đó được triển khai và áp dụng không phải theo cách cơ học, mà nó cũng cần thời gian để tiến triển và hoàn thiện, nó xuất phát từ nhu cầu và mệnh lệnh của cuộc sống và áp lực lên chính phủ. Trên thực tế, điều mà Chính phủ Anh làm không phải là xây ra một mô hình lý tưởng và hoàn hảo để đi theo nó trong một môi trường đầy biến động từ nhu cầu của người dân, doanh nghiệp cho đến biến động của môi trường vĩ mô, mà bản chất họ trang bị cho mình tư duy, phương pháp, kỹ năng và phát triển một văn hóa thích nghi với sự thay đổi một cách tự tin. Cách tiếp cận này vừa thể hiện một tinh thần cầu thị khiêm nhường với triết lý đơn giản: “chúng ta không biết tất cả mọi thứ” vừa thể hiện sự chuẩn bị, khả năng thích ứng cao với những biến động, và chuẩn bị cho cả những thất bại nhỏ tiềm tàng để tiến đến một thành công lớn hơn.

Trên thực tế, chúng ta đang sống trong một thời đại mà biến động, rủi ro, thay đổi là những từ thường xuyên được lặp đi lặp lại. Sẽ không khả thi nếu áp dụng cách làm hoặc mô hình cũ cho những thay đổi. Chính phủ không thay đổi cũng có nguy cơ đối diện với những thách thức và thất bại trong việc xây dựng niềm tin với người dân. Tại Việt Nam, sản xuất tinh gọn, khởi nghiệp tinh gọn cũng đã có những bước đi cơ bản, song mới chỉ diễn ra ở quy mô nhỏ tại khu vực tư. Những thay đổi về tư duy tinh gọn manh nha đâu đó ở một số dự án, chương trình khu vực công, ở tư duy của một số nhà lãnh đạo song chưa được khái quát hóa để nhân rộng ra ở quy mô lớn hơn và có hệ thống hơn. Trên thực tế, áp lực thay đổi đòi hỏi chúng ta không chỉ học kinh nghiệm của các quốc gia đi trước và thành công như Vương quốc Anh, mà còn đòi hỏi chúng ta phải có một cách tiếp cận “quản trị công linh hoạt” học cách đặt người dân, doanh nghiệp và những thay đổi trong nhu cầu của họ vào trung tâm thực sự trong thiết kế những dịch vụ và xây dựng niềm tin. Điều này không thể thực hiện trong một sớm một chiều, nhưng có lẽ câu hỏi lớn nhất để thực sự áp dụng và học hỏi những bài học ở trên một cách hiệu quả chính là trả lời câu hỏi “Tại sao chúng ta cần thay đổi?”. Để thay cho lời kết về việc rút ra những gì từ thành công của Vương quốc Anh, tôi xin trích câu nói của Sparky Anderson: “Success isn’t something that just happens - success is learned, success is practiced and then it is shared” – Tạm dịch là “Thành công không phải là điều gì chỉ diễn ra một cách đơn thuần– thành công là học hỏi, là thực hành và chia sẻ”.

Tài liệu tham khảo:
Đổi mới sáng tạo trong khu vực công. Nguyễn Đặng Tuấn Minh. Nguồn: http://tiasang.com.vn/-doi-moi-sang-tao/Doi-moi-sang-tao-trong-khu-vuc-c...
Applying lean production to the public sector. Nina Bhatia & John Drew. Nguồn: McKinsey
Applying Lean Startup Methods In The Public Sector – Clare McKitrick (UK Government). Nguồn: https://intrapreneurship.world/applying-lean-startup-methods-in-the-publ...

Tác giả: 
Nguyễn Đặng Tuấn Minh – Quản lý & Đồng sáng lập KisStartup

Đổi mới sáng tạo bằng Khởi nghiệp tinh gọn cho nhà Quản lý

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

ĐỔI MỚI SÁNG TẠO HAY LÀ CHẾT?

Bạn là nhà quản lý?
Bạn lo sợ cạnh tranh? Và bị tụt hậu?

Là quản lý, không nắm được xu hướng để đổi mới sáng tạo bạn sẽ để doanh nghiệp tụt hậu. Bạn cũng cần được cung cấp tư duy và công cụ mới cho công việc quản trị doanh nghiệp và đưa doanh nghiệp lên những bước phát triển mới. Hàng triệ u doanh nghiệp lớn nhỏ đang sử dụng tư duy khởi nghiệp tinh gọn đến từ Silicon Valley của Mỹ và những công cụ của nó để phát triển sản phẩm dịch vụ và dự án mới thành công. Còn bạn thì sao? 

 

  • Thiếu hướng đi mới
  • Thiếu công cụ
  • Thiếu người đồng hành
  • Nhân lực hạn chế

Tại sao là KHỞI NGHIỆP TINH GỌN?
Khởi nghiệp tinh gọn (leanstartup) tác động không chỉ đến giới khởi nghiệp về cách thức tư duy và hành động, nó đang tác động sâu rộng đến các doanh nghiệp đã ổn định về hoạt động và cả những tập đoàn lớn. General Electrics là một câu chuyện thú vị cho việc áp dụng Lean Startup để thay đổi thành công

  • GE tiết kiệm 80% chi phí phát triển sản phẩm mới
  • Nhờ áp dụng leanstartup để xây dựng Fastwork
  • Văn hóa doanh nghiệp thay đổi
  • Hơn 80% các nhà điều hành doanh nghiệp cho rằng, tư duy khởi nghiệp tác động mạnh mẽ đến văn hóa của các tổ chức sáng tạo
  • Đào tạo không phải là tất cả
  • Đào tạo chỉ là khởi đầu để nâng cao nhận thức cho toàn bộ doanh nghiệp, họ cần hành động

Hiểu thêm về GE & Leanstartup

Tư duy mới và công cụ mới 
Khởi nghiệp tinh gọn (Lean Startup) bắt đầu từ Silicon Valley của Mỹ và trở thành trào lưu ảnh hưởng sâu sắc đến đổi mới sáng tạo và khởi nghiệp trên toàn thế giới. Không chỉ các doanh nghiệp khởi nghiệp, những doanh nghiệp đã có lịch sử  hoạt động đối mặt với áp lực mới đều tìm thấy ở Lean Startup những tư duy & công cụ thay đổi hoàn toàn mô hình kinh doanh của họ. 

Thực hành trực tiếp trên sản phẩm dịch vụ
Khóa học tăng cường tập trung giúp bạn thực hành trực tiếp trên sản phẩm dịch vụ, dự án của công ty bạn. Được đồng hành bởi những con người tận tâm vì sự thành công bền vững của bạn sau khóa học để bạn có thể triển khai những dự án một cách hiệu quả nhất

Chương trình 3 ngày tăng cường + 1 buổi huấn luyện 1-1
- 03 ngày đào tạo tăng cường về Tư duy và Công cụ đổi mới sáng tạo chiến lược: (1) Tư duy đổi mới sáng tạo (2) Những công cụ giúp phát triển dự án mới, sản phẩm dịch vụ, sáng tạo giá trị mới

- Bài tập thực hành ngay trên lớp dựa trên thực tiễn doanh nghiệp

- 3 bữa ăn trưa và networking

Địa điểm: Hà Nội & Thành phố Hồ Chí Minh theo nhu cầu của doanh nghiệp

Học phí: Liên hệ để biết chi tiết

THỜI GIAN: THEO YÊU CẦU CỦA DOANH NGHIỆP

Liên hệ: hello@kisstartup.com I Mobile: 097 813 78 94

NGƯỜI ĐỒNG HÀNH CÙNG BẠN

Nguyễn Đặng Tuấn Minh - CEO & Sáng lập - KisStartup
Là 1 trong 12 chuyên gia đổi mới sáng tạo đầu tiên thuộc chương trình Innovation Champion của chương trình Đối tác Đổi mới sáng tạo Việt Nam - Phần Lan (http://www.ipp.vn)

Phan Đình Tuấn Anh- Sáng lập A ngel4Us
Là 1 trong 12 chuyên gia đổi mới sáng tạo đầu tiên thuộc chương trình Innovation Champion của chương trình Đối tác Đổi mới sáng tạo Việt Nam - Phần Lan (http://www.ipp.vn)

KHÁCH HÀNG NÓI GÌ VỀ CHÚNG TÔI?
Cũng giống bạn, họ là những doanh nghiệp đang hoạt động trong những lĩnh vực đầy cạnh tranh và đòi hỏi đổi mới liên tục với nguồn lực hạn chế. Chúng tôi tự hào đồng hành cùng họ trong quá trình đổi mới sáng tạo và chúng tôi cũng mong được đồng hành cùng bạn!

Đặng Thành Trung
Giám đốc sáng tạo - EZCloud Global
www.ezcloud.vn

"...Là một doanh nghiệp với gần 5 năm vận hành, chúng tôi gặp rất nhiều vấn đề trong quản lý và phát triển. Qúa trình làm việc để phát triển sản phẩm dịch vụ mới đón đầu nhu cầu của khách hàng, chúng tôi đã làm việc với Ms. Minh của KisStartup. Không chỉ đơn thuần là việc hỗ trợ doanh nghiệp trong quá trình giải quyết các vấn đề phát triển sản phẩm mới một cách bài bản và chuyên nghiệp. Chúng tôi đã học được nhiều bài học quí giá trong quá trình phát triển sản phẩm và quản trị"

Nguyen Xuan Anh Duy
Gameloft Vietnam

"We’re satisfied with the coordination and performance of the trainer delivered this course to us. As given feedback from the course participants, whose are mostly at manager level, they appreciated knowledge and sharing of the trainer on real case studies and experiences; as well as his interactions and responses to questions, concerns. Also, he was enthusiasm and flexible to adapt the training and materials basing on course situations"

Tác giả: 
KisStartup

IKEA – Từ hiểu đến thành công

22/06/2018 08:00 - Phạm Thị Mai - Nguyễn Đặng Tuấn Minh

“Con người ta thường không biết họ muốn gì cho đến khi bạn chỉ ra cho họ thấy” A lot of times, people don’t know what they want until you show it to them – Steve Jobs.

Nội thất phẳng của IKEA. Nguồn: Inhabitat.com

Khởi nghiệp tinh gọn (Lean startup) không phải là một phương pháp mới được phát minh hay một trào lưu mang tính thời thượng, bản chất nó là cách tiếp cận được khái quát hóa qua nhiều thành công. Tư duy thiết kế (design thinking) vốn cũng không mới, cùng với những hiểu biết về con người, đặt con người vào trọng tâm của đổi mới sáng tạo và quan trọng hơn là đi trước những nhu cầu mà chính con người chưa gọi tên ra được đã giúp các doanh nghiệp thành công. Thay vì so sánh và phân tích điểm giống và khác nhau giữa Khởi nghiệp tinh gọn và Tư duy thiết kế, nếu sử dụng hai lăng kính này để phân tích một số thành công, có thể bạn sẽ tìm ra những hướng đi đổi mới sáng tạo cho chính doanh nghiệp mình.

Có nhiều người nói Steve Jobs chẳng bao giờ chịu lắng nghe  khách hàng của mình. Chúng tôi thì không cho là vậy, tôi chỉ thấy do Steve Jobs đã quá hiểu con người. Iphone đời đầu ra mắt đánh dấu sự chuyển mình của một thời đại điện thoại thông minh với màn hình cảm ứng chạm đa điểm. Thời kỳ Iphone bùng nổ và thành công - đó chẳng phải  ngẫu nhiên, Steve Jobs hiểu con người vốn thích được vuốt ve, sờ chạm.


Tư duy thiết kế

Khởi nghiệp tinh gọn.

Hiểu con người, hiểu khách hàng luôn là lợi thế bất tận giúp con đường đi đến thành công của các doanh nghiệp được rút ngắn đi một phần. Câu chuyện ngày hôm nay chẳng phải về Steve Jobs hay về Iphone, tôi đem tới một tập đoàn bán lẻ đồ nội thất lớn nhất thế giới - cũng là bậc thầy về sự am hiểu con người, đã và đang thay đổi cách mua sắm của chúng ta - IKEA.

Kiểm chứng thị trường, tận dụng nguồn lực sẵn có và điều chỉnh một cách tinh gọn

Năm 17 tuổi, Ingvar Kamprad cho ra đời một cửa hàng tiện lợi bán “thập cẩm” các loại đồ từ bút viết, ví tiền cho đến khung ảnh, khăn trải bàn hay là bán từ đồng hồ trang sức cho đến túi ni-lon, nhưng đặc điểm chung của những thứ đồ này là luôn rẻ hơn giá thị trường.

Nội thất được sản xuất ở địa phương giúp giảm thiểu giá thành sản phẩm nhờ chi phí vận chuyển thấp, Ingvar quyết định tận dụng nguồn lực địa phương - đưa các sản phẩm nội thất trở thành mặt hàng lên kệ trong cửa hàng “thập cẩm” của mình. Chàng thanh niên 20 tuổi tận dụng nguồn lực triệt để đến mức xe giao sữa cũng được Ingvar đem đi để làm xe chở hàng.

Qua giai đoạn thử và kiểm chứng thị trường, khi việc bán nội thất với giá thấp đem lại nhiều lợi nhuận nhất cho IKEA, Ingvar quyết định cắt bỏ toàn bộ các sản phẩm đang kinh doanh khác và chỉ tập trung vào cải tiến về chất lượng và giá cả sản phẩm đem lại giá trị lớn nhất cho mình. Phải mất đến 5 năm để từ một cửa hàng bán hằng hà sa số các vật dụng cần thiết cho người tiêu dùng trở thành một cửa hàng chuyên bán đồ nội thất. Tuy nhiên, thời điểm các xưởng sản xuất địa phương bắt đầu tẩy chay và phản ứng tiêu cực khi các sản phẩm của họ bị IKEA ép giá thì cũng là lúc IKEA buộc phải bước tới giai đoạn chuyển mình - đó là tự sản xuất đồ nội thất chứ không thể phụ thuộc vào bên thứ ba.

Bắt đầu từ những vấn đề nhỏ nhất

Phải làm thế nào để tự sản xuất mà giá thành vừa hợp lý lại vừa chất lượng đến tay người tiêu dùng?

Đôi khi ý tưởng đến từ một rắc rối cỏn con và ta phải đặt ngược bài toán để giải quyết nó. Câu chuyện bắt nguồn từ chiếc bàn LÖVET (bàn nhỏ nhưng chân cao trong phòng khách) được đem đi vận chuyển lại không thể vừa trong chiếc ô tô vì chân bàn quá cồng kềnh. Người bình thường chỉ việc đổi một chiếc xe khác lớn hơn để vận chuyển nhưng người sáng lập IKEA nghĩ khác và tự hỏi: “Làm thế nào để giảm bớt sự cồng kềnh này đây?”. Đó chính là mầm mống cho sự ra đời của một mô hình nội thất hoàn toàn khác biệt -mô hình nội thất phẳng (mọi vật dụng có thể đóng gói ngăn nắp trong các hộp vuông và hộp chữ nhật)

Nội thất phẳng đã giải quyết được gần như toàn bộ những vướng mắc mà IKEA đang phải đối mặt. Với nội thất phẳng, nhân công để lắp ráp từng chiếc ghế hay mỗi chiếc bàn sẽ được giảm tải, hàng hóa không còn cồng kềnh thì sẽ giảm số lượng xe chở hàng. Chất lượng vẫn được đảm bảo và tất nhiên khi chi phí sản xuất và vận chuyển giảm cũng đồng nghĩa với việc giá thành tới tay người tiêu dùng cũng giảm. Như vậy, với việc đổi mới hoàn toàn mô hình sản xuất và cung ứng nội thất, IKEA thậm chí đã sáng tạo ra những giá trị mới vượt qua cả sự kỳ vọng của khách hàng.

Từ hiểu đi đến thành công

Không một ai có thể phủ nhận IKEA đã và đang thay đổi cách mua hàng của người dùng. Tất cả có thể lý giải bằng chữ “HIỂU”. IKEA hiểu quá rõ tâm lý cơ bản của con người để có thể đánh vào những điểm yếu đó.

Nội thất phẳng là thành công vang dội của IKEA không chỉ bởi chất lượng tốt giá thành phải chăng mà là còn bởi IKEA hiểu con người luôn muốn được tự do chinh phục và sở hữu. Nội thất phẳng giá vừa túi tiền hơn vì không tốn nhân công lắp ráp mà người lắp ráp chính là người mua. Dù việc lắp ráp đồ đạc khiến họ tốn thời gian đến thế nào, bỏ bao nhiêu mồ hôi công sức thì đến khi đã nhìn thấy sản phẩm hoàn thiện người mua vẫn sẽ vô cùng thỏa mãn, phấn khích bởi đó là tự tay họ làm và nó đáng giá.

Thiết kế tư duy thể hiện cả đến các chiến lược marketing, bài trí showroom của IKEA. Thiết kế tại các cửa hàng IKEA chính là đỉnh cao của sự am hiểu về tâm lý khách hàng. Thiết kế lối đi một chiều khiến người mua hàng vào đó luôn có cảm giác nếu không mua món đồ này bây giờ sẽ không quay lại được và bỏ lỡ mất món đồ mình ưng ý. Thiết kế các góc quẹo kích thích sự tò mò từ trong não bộ con người, phía sau góc quẹo kia có gì đó bí hiểm thôi thúc họ đi tiếp và khám phá. Kết quả là vì sợ tiếc nuối nếu không mua bây giờ thì lát nữa sẽ không quay lại lấy được và vì tò mò mà phải đi, đi tiếp, đi hết đường nên khi ra về trên tay ai cũng phải có thêm sản phẩm nào đó của IKEA.

Sự thành công đến từ hiểu con người chắc chắn sẽ không chỉ đúng với Iphone hay IKEA mà chắc chắn sẽ còn đúng với nhiều doanh nghiệp khác. Ở góc độ Khởi nghiệp tinh gọn và Tư duy thiết kế, hiểu con người cũng chính là hiểu về chính mình, hiểu khách hàng, vẽ được chân dung khách hàng và đồng thời vẽ lên cả trải nghiệm khách hàng. Con đường để hiểu con người, hiểu khách hàng không phải đơn giản và dễ dàng nhưng khi đã nắm được câu chuyện của mình cùng tâm lý khách hàng chắc chắn phía cuối đường sẽ có trái ngọt đang chờ.

Tài liệu tham khảo:
http://www.bbc.com/capital/story/20180201-how-ikea-has-changed-the-way-w...
https://sweden.se/business/ingvar-kamprad-founder-of-ikea/
https://www.ikea.com/ms/en_KR/this-is-ikea/the-ikea-concept/
https://www.ikea.com/ms/en_AU/about_ikea/the_ikea_way/history/1940_1950....
https://www.independent.co.uk/property/house-and-home/leaders-of-the-fla...

Tác giả: 
Phạm Thị Mai, Nguyễn Đặng Tuấn Minh, KisStartup

Đổi mới sáng tạo trong khu vực công

Xung quanh câu chuyện nhà nước nên hỗ trợ hệ sinh thái khởi nghiệp, hay hỗ trợ khởi nghiệp sáng tạo như thế nào vốn tồn tại không ít tranh cãi. Không ít người cho rằng, nhà nước cần hỗ trợ hơn nữa và hỗ trợ trực tiếp các doanh nghiệp khởi nghiệp để có thể tạo ra những doanh nghiệp điển hình, tạo hàng triệu công ăn việc làm trong tương lai. Còn với tôi, khi nhìn vào khung Hệ sinh thái khởi nghiệp do Founder Institute giới thiệu, tôi luôn suy nghĩ rằng, đổi mới sáng tạo là nhiệm vụ của mọi cấu phần trong hệ sinh thái khởi nghiệp và đổi mới sáng tạo. Không có cách gì hỗ trợ hệ sinh thái khởi nghiệp tốt hơn là việc làm thật tốt những việc mỗi cấu phần đang làm bằng việc đổi mới sáng tạo chính mình.

Drew Bird Photo | Visual StorytellerHillary Hartley là một trong những người điển hình trong phong trào ứng dụng khởi nghiệp tinh gọn trong hoạt động của chính phủ. Cô là người đồng sáng lập 18F, một dự án của cơ quan dịch vụ công (GSA), Mỹ nhằm sử dụng công nghệ để thúc đẩy tương tác giữa chính phủ và người dân. Hiện nay, Hillary là Giám đốc công nghệ của bang Ontario, Canada để hỗ trợ vùng này phát triển chính phủ điện tử.  Ảnh: Govtech.com

Đổi mới sáng tạo khu vực công – Những câu chuyện từ thế giới

“Đổi mới sáng tạo là nghệ thuật biến những thứ khó thành dễ. Ý tưởng đơn thuần không phải là đổi mới sáng tạo. Một ý tưởng chỉ trở thành đổi mới sáng tạo khi nó được thực thi theo cách thức tạo lập ra những giá trị”- theo OECD

Đổi mới sáng tạo phần nhiều được nhìn từ góc độ của doanh nghiệp nhưng trên thực tế, nó đã ăn sâu vào từng góc cạnh của đời sống chính trị, kinh tế, văn hóa. “Không ai tắm hai lần trên một dòng sông” – Mỗi cá nhân đều biến đổi qua thời gian. Một tổ chức dù công hay tư cũng không nằm ngoài quy luật biến đổi từng ngày đó. Tuy vậy, sự vận động của những tổ chức sẽ chậm hơn những cá nhân rất nhiều. Và nếu đó là tổ chức của nhà nước hay khu vực công nói chung sẽ còn chậm hơn nữa bởi mọi sự vận động của nó đều nằm trong cơ chế, được quy định thành văn bản và không dễ thay đổi.

Với một doanh nghiệp/tổ chức ngoài khu vực công, sự đổi mới sáng tạo được nhìn nhận ở khía cạnh phát triển những sản phẩm/dịch vụ mới; thay đổi quy trình, đổi mới hoạt động marketing hay cách thức tổ chức thì đổi mới sáng tạo trong khu vực công được nhìn nhận ở những khía cạnh có những đặc thù riêng, đó là đổi mới sáng tạo về dịch vụ, về quy trình, về những quy định và về chính sách.

Tại sao khu vực công cần đổi mới sáng tạo?

Trên thực tế, câu trả lời cho ĐMST khu vực công không phải đơn giản. Ai cũng nhìn thấy hậu quả của sự trì trệ, nhưng không có nghĩa là chỉ có những nơi nào trì trệ, nơi đó mới cần thay đổi. Trên thực tế, ngay cả ở các nước phát triển, có hệ thống chính trị hiệu quả thì vẫn có rất nhiều thứ cần cải tiến để ngày một tốt hơn. Ví dụ: Chỉ 45% người dân Canada hài lòng với dịch vụ của chính phủ bởi có tới 77% dịch vụ của chính quyền liên bang Canada không thể thực hiện trực tuyến, lạc hậu so với khu vực tư rất nhiều và thấp hơn kỳ vọng của người dân Canada (EY Public Innovation from Idea to Practice, 2017). Trên thực tế, chính quyền luôn phải đối mặt với sự giám sát của người dân, mức độ hài lòng về dịch vụ, nguồn lực eo hẹp, áp lực phải thu hút và giữ chân người giỏi và quan trọng hơn là tạo dựng niềm tin của dân chúng và doanh nghiệp. Chính vì vậy, để thúc đẩy kinh tế tri thức hay sáng tạo, chính quyền không thể không đổi mới sáng tạo chính cách thức làm việc, tư duy của chính mình về đổi mới sáng tạo.

Họ đã làm thế nào?

Sử dụng sandbox trong đổi mới sáng tạo khu vực công:

Sandbox (hộp cát) vốn là một khái niệm ra đời đầu tiên trong lĩnh vực phát triển phẩn mềm, lan dần ra trong khu vực kinh doanh gắn với những không gian mở cho phép thử nghiệm những đổi mới sáng tạo nằm ngoài những khuôn khổ của doanh nghiệp. Gần đây, nhiều chính quyền đã chủ động sử dụng khái niệm sandbox. Ví dụ: Chính quyền ở Hồng Kông đã tạo lập sandbox cho ngành ngân hàng thực hiện các thử nghiệm liên quan đến lĩnh vực công nghệ cho tài chính. Hay ở Estonia, nhằm khắc phục hạn chế về đất nước nhỏ, quy mô dân số thấp, Chính phủ Estonia luôn dẫn đầu về việc tạo các sandbox cho phép thử nghiệm những ý tưởng mới. Nếu năm 2007 họ là chính phủ đầu tiên trên thế giới tạo ra chính phủ ảo trên mạng xã hội Second Life thì đến nay, việc đăng ký trở thành công dân ảo, doanh nghiệp ảo ở Estonia đã trở nên quá dễ dàng, trở thành một động lực phát triển và thu hút nhân tài quan trọng của Estonia. 

Học tập kinh nghiệm từ khu vực tư

Trong khuôn khổ một hội thảo quốc tế về chính phủ điện tử tại Anh, những người tổ chức đã tạo hẳn một không gian cho các đại diện từ khu vực công ngồi lắng nghe những bài học ở khu vực tư với tiêu đề: “ICT application – What public sector can learn from private sector?” (Áp dụng công nghệ thông tin: Khu vực công có thể học hỏi được gì từ khu vực tư nhân). Ở đó, có thể bắt gặp những bài diễn thuyết của một đại diện cộng đồng một làng trực tuyến kể về việc họ phát triển văn hóa làng của họ trên mạng internet như thế nào và chia sẻ kinh nghiệm bảo tồn và phát triển những giá trị văn hóa đó với các đại diện chính phủ. Việc lắng nghe kinh nghiệm của khu vực tư giúp khu vực công tiến hành những đổi mới cách thức phục vụ hướng vào người dùng tốt hơn. Từ đó, những cải tiến nhỏ đã bắt đầu được tiến hành, từ form mẫu cho đến những dịch vụ phục vụ người dân. Đó chính là những đổi mới bắt đầu ở quy mô nhỏ.

Ứng dụng khởi nghiệp tinh gọn, tư duy thiết kế trong thiết kế dịch vụ công

Không khó để tìm ra các ví dụ về ứng dụng những nguyên lý của khởi nghiệp tinh gọn trong thiết kế dịch vụ công trên mạng Internet. Những tiếng nói đầu tiên cổ súy cho việc thiết kế sản phẩm mẫu thử rồi kiểm chứng thị trường và áp dụng bốn bước phát triển khách hàng1 của Steve Blank trong thiết kế dịch vụ công xuất hiện từ những năm 2012 ở Mỹ. Sau đó, vào năm 2014, các quốc gia châu Âu, cụ thể là nước Anh đã nhanh chóng nắm bắt những giá trị từ trào lưu này. Chính phủ Anh đã chuyển từ việc thuê ngoài các công ty công nghệ thông tin làm dịch vụ công với chi phí lớn, khó dùng, không thân thiện với người dân sang việc tự lập một nhóm dự án nội bộ thiết kế 25 dịch vụ công quan trọng sử dụng nguyên lý của khởi nghiệp tinh gọn và phương pháp phát triển linh hoạt (agile engineering) trong 400 ngày từ 2013 (McKitrick, 2016) và liên tục lấy ý kiến người dùng để điều chỉnh. Việc ứng dụng tư duy thiết kế (design thinking) trong thiết kế dịch vụ công cũng được cụ thể hóa trong cuốn hướng dẫn thiết kế lại dịch vụ công do họ tạo lập để hướng dẫn nhóm triển khai dự án. Việc ứng dụng những nguyên lý tưởng chừng chỉ nằm trong giới khởi nghiệp đã tiết kiệm rất nhiều chi phí và mang lại sự hài lòng cho người dân bằng những dịch vụ vì họ và mang tính ổn định cao. Và bài học rút ra từ câu chuyện thành công của họ chính là, để đảm bảo sự thành công, cần có sự thay đổi về văn hóa và tư duy của những con người trong tổ chức, khái niệm “nguyên lý quản trị linh hoạt” trong khu vực công ra đời là một minh chứng cho sự linh hoạt và đổi mới sáng tạo của chính phủ để thích nghi với những nhu cầu mới từ đời sống.

Đổi mới sáng tạo khu vực công – Những trăn trở ở Việt Nam

Khi chúng ta đặt ra câu hỏi về chính quyền đã làm gì để thúc đẩy đổi mới sáng tạo, cách tiếp cận phổ biến là nhìn vào những gì chính quyền các cấp đang làm gì để thúc đẩy hệ sinh thái khởi nghiệp và đổi mới sáng tạo, ít có những nghiên cứu phân tích về đổi mới sáng tạo trong chính những hoạt động của chính quyền. Ví dụ, có những chủ trương thúc đẩy hệ sinh thái khởi nghiệp các vùng miền, lập tức xuất hiện hàng loạt các buổi hội thảo thúc đẩy hệ sinh thái khởi nghiệp các tỉnh trong khi còn không ít nhà quản lý các cấp mơ hồ và thiếu thống nhất về chính khái niệm khởi nghiệp và khởi nghiệp đổi mới sáng tạo. Trên thực tế, không phải chỉ khi có phong trào khởi nghiệp, các tỉnh mới đặt vấn đề nhìn nhận lại thế mạnh địa phương để phát huy. Song cũng phải nhìn nhận một thực tế là, câu chuyện khởi nghiệp sáng tạo với những mô hình kinh doanh mới triệu đô không thể và không bao giờ xuất hiện ở đồng loạt các tỉnh thành phố ngay cả khi đầu tư thật nhiều tiền của và nỗ lực. Chúng ta không thể thúc đẩy hệ sinh thái khởi nghiệp đổi mới sáng tạo bằng cách làm cũ và rập khuôn như nhau ở mọi nơi. Không phải cứ có không gian làm việc chung (co-working space), có vườn ươm (incubator), có các cuộc thi do nhà nước và doanh nghiệp bảo trợ là hình thành nên một hệ sinh thái khởi nghiệp hoàn chỉnh và tìm ra những khởi nghiệp đổi mới sáng tạo triệu đô.

Thực tế các xu hướng công nghệ thay đổi, thị trường thay đổi và nhu cầu của những “khách hàng” của chính quyền bao gồm người dân, doanh nghiệp, tổ chức thay đổi chóng mặt đang đặt áp lực rất lớn lên chính quyền cả cấp trung ương và địa phương. Nếu tiếp tục với cách làm cũ hoặc học kinh nghiệm máy móc thì chưa nói đến việc thúc đẩy đổi mới sáng tạo cho các thành phần trong hệ sinh thái khởi nghiệp, ngay chính chất lượng dịch vụ công và những hỗ trợ từ phía chính quyền cũng đứng trước những thách thức rất lớn.

Trên thực tế, vẫn có những câu chuyện đổi mới đáng ghi nhận như Quảng Ninh thực hiện thành công chương trình OCOP “Mỗi xã, phường một sản phẩm” học kinh nghiệm từ Nhật Bản và Thái Lan. Sử dụng nguyên lý cơ bản là thay vì áp đặt những sản phẩm và đi vào những sản phẩm dịch vụ không phải điểm mạnh, OCOP ở Quảng Ninh đi lên từ việc đặt người dân vào đúng vai trò trọng tâm: Người dân quyết định tham gia Chương trình bằng việc đề xuất ý tưởng về sản phẩm để tăng tính chủ động trong toàn bộ quy trình.  Không máy móc áp dụng đúng những gì Nhật Bản đã làm, Quảng Ninh đã sáng tạo trong xây dựng mô hình kết hợp năm nhà, nhà nông, nhà nước, nhà doanh nghiệp và nhà khoa học, trong quá trình triển khai OCOP. Việc đưa một công ty DKPharma đóng vai trò là nhà thứ năm: nhà tư vấn, có vai trò bám sát cộng đồng trong suốt quá trình, từ hình thành, đến lo vốn, quản trị doanh nghiệp, tổ chức sản xuất, nghiên cứu phát triển, xây dựng tiêu chuẩn chất lượng, xúc tiến thương mại, và kết nối với các nhà khác đã khắc phục được điểm yếu rất lớn của người dân là thiếu hiểu biết thị trường và thiếu kỹ năng xúc tiến thương mại, kết nối.

Điểm nổi bật trong thành công đáng nói này của OCOP là ở chỗ Nhà nước được trả về với đúng thế mạnh của mình là người “tạo sân chơi” (triển khai chu trình) và hỗ trợ cộng đồng những phần còn thiếu và điều phối các nguồn lực, như tăng phần vốn cho sản xuất của Chương trình xây dựng nông thôn mới, nắn dòng ngân sách khoa học công nghệ (Tia Sáng, 2016). Và mặc dù trong tổng kết những thành công bước đầu đó, không ai nói Quảng Ninh đã áp dụng những nguyên lý của khởi nghiệp tinh gọn hay tư duy hướng tới hiệu quả, người viết vẫn nhận thấy đó là cách làm rất tinh gọn bắt đầu nhỏ, linh hoạt thay đổi và đầy sáng tạo. Tuy vậy, những trường hợp như Quảng Ninh vẫn còn là thiểu số. Sẽ cần nhiều nỗ lực hơn để phân tích những đổi mới sáng tạo ở khu vực công và làm thế nào để nhân rộng ra. Song, có một thông điệp rút ra từ những thành công ban đầu ở cả trong và ngoài nước là chỉ khi chính quyền thực sự nhận thức rõ vai trò của mình và cũng không ngừng học hỏi để đổi mới sáng tạo chính cách làm, cách cung cấp dịch vụ của mình, khi ấy hệ sinh thái khởi nghiệp đổi mới sáng tạo mới thực sự phát triển bền vững và hiệu quả và những “khách hàng” công dân doanh nghiệp sẽ được đặt vào trung tâm để hưởng lợi một cách thực sự.

Năm ưu tiên tương quan lẫn nhau cho hành động của chính phủ (trong thúc đẩy đổi mới sáng tạo): Chiến lược đổi mới sáng tạo được xây dựng xung quanh năm ưu tiên này, và cùng nhau tạo ra cách tiếp cận chiến lược để thúc đẩy đổi mới sáng tạo. – Trao quyền cho người dân đổi mới sáng tạo – Thúc đẩy sự đổi mới trong các doanh nghiệp – Tạo và áp dụng kiến thức – Áp dụng đổi mới sáng tạo để giải quyết các thách thức toàn cầu và xã hội – Cải thiện việc quản trị các chính sách cho đổi mới sáng tạo.

Nguồn: https://www.oecd.org

Tác giả: Nguyễn Đặng Tuấn Minh. Quản lý & Đồng sáng lập KisStartup

——-
Tài liệu tham khảo
http://www.govtech.com/pcio/Governments-Take-a-Lean-Startup-Approach.html
http://www.alancward.co.uk/applying-lean-startup-public-sector/
https://intrapreneurship.world/applying-lean-startup-methods-in-the-public-sector-clare-mckitrick-uk-government/
http://tiasang.com.vn/-doi-moi-sang-tao/Bai-hoc-ve-phat-trien-cong-dong-qua-chuong-trinh-OCOP-10283
1 Bốn bước phát triển khách hàng bao gồm: khám phá khách hàng, xác định khách hàng, sáng tạo khách hàng và thành lập công ty. Công cụ phát triển khách hàng này yêu cầu một người phải bước chân ra ngoài thực tế, hỏi những khách hàng từ ngày đầu tiên thay vì đóng cửa trong phòng tạo ra sản phẩm không ai muốn dùng.

Tác giả: 
KisStartup

SỰ KIỆN THÁNG 10 2016

Kỷ niệm tròn 1 năm KisStartup chính thức ra mắt cộng đồng khởi nghiệp và đổi mới sáng tạo. 

Sau một năm hoạt động tích cực, giờ đây KisStartup cũng đang ấp ủ kế hoạch cho những hành trình dài hơi hơn để đồng hành với các bạn trên con đường khởi nghiệp. Không có tiệc mừng sinh nhật, chỉ là lời cam kết sẽ hoạt động hiệu quả hơn và hỗ trợ các bạn khởi nghiệp phát triển tốt hơn. 

Tháng 10 sẽ là câu chuyện xây dựng một "startup được khách hàng tài trợ"- Customer-Funded Business với sự ra đời của Vườn ươm KisStartup, ươm mầm những doanh nghiệp khởi nghiệp lấy khách hàng làm trọng tâm. 

Tháng 10, KisStartup cũng đón nhận thêm thành viên mới gia nhập đội ngũ chuyên gia cũng như triển khai một loạt các workshop về Khởi nghiệp tinh gọn - câu chuyện khởi nguồn đưa KisStartup đến với cộng đồng khởi nghiệp Việt Nam. 

Hãy cũng chờ đón và tham gia các chương trình sắp tới của KisStartup bạn nhé.

1. Loạt bài giảng về Lean:

Ngày 18.10.2016: Khởi nghiệp tinh gọn (Lean Startup)

Ngày 21.10.2016: Sản xuất tinh gọn (Lean Manufacturing)

Ngày 25.10.2016: Đổi mới sáng tạo tinh gọn (Lean Kaizen)

2. Chính thức nhận đơn tham gia Vườn ươm KisStartup "Customer-funded Incubator" từ ngày 01.10.2016

3Khóa đào tạo Tư duy & Công cụ của Khởi nghiệp tinh gọn từ ngày 14 đến 16.10.2016.

4Kể chuyện trong Pitching/Tiếp cận nhà đầu tư/ Giới thiệu sản phẩm với khách hàng ngày 07.10.2016.

5Book Review: Cuộc chơi Khởi nghiệp - giới thiệu cuốn sách của nhà đầu tư mạo hiểm nổi tiếng của Silicon Valley William H. Draper III ngày 11.10.2016.

KisStartup trân trọng mời bạn tới tham dự các sự kiện trên.